NHÀ TIỂU HỌA - Trang 297

trông mong được ra khỏi đây mà còn sống đâu.”

“Mình đừng nói thế.”
“Tôi sẽ chuẩn bị tinh thần. Cả em, Marin, Cornelia... Và Otto,

nếu cậu ấy quay về.” Johannes đột nhiên có vẻ hoạt bát, hệt một công
chứng viên phân chia tài sản thừa kế theo di chúc của một người khác.
“Sẽ có một vài người trong schepenbank

*

của Amsterdam tại phiên

tòa phúc thẩm, dù chánh án Pieter Slabbaert đóng vai trò giám sát.”

“Tai sao không chỉ có mỗi ngài chánh án thôi?”
“Vì tính nghiêm trọng của cáo buộc. Vì bị cáo là tôi. Vì sự vụ

càng đáng kinh tởm thì những công dân tai to mặt lớn của chúng ta
dính vào càng nhiều.” Ông ngừng lời. “Nhưng tôi hình dung là nó sẽ
kết thúc nhanh chóng thôi.”

“Johannes...”
“Những cáo buộc nghiêm trọng thường kết thúc bằng án tử hình.”

Giọng ông bắt đầu khó khăn. “Và ông chánh án thích chia sẻ trách
nhiệm. Càng nhiều người tham gia vào buổi xét xử, thì nó càng có vẻ
khách quan hơn.”

“Em sẽ đi tìm Jack.” Nella nói. “Em sẽ trả cho anh ta nhiều tiền

hơn để thay đổi câu chuyện.” Nàng nhớ đến việc Johannes đã lấy hết
gun-đơn trong ngăn kéo, đường bị mốc meo chất đống trên tầng sáu
của kho hàng. “Và em đã nghĩ được một kế hoạch...”

“Có một cai ngục...” Johannes nói. “Họ gọi hắn là Gã chăn cừu

khát máu.” Ông nắm tay nàng chặt hơn. “Là cha xứ, nhưng bản chất là
một con quái vật.”

Những lời nói cuối cùng lơ lửng trong không khí ẩm ướt, khổng

lồ, không thể đánh bại. Nella sờ lên mặt mình. Hơi ẩm trong không
khí khiến mặt nàng lạnh toát. Làm thế nào Johannes sống nổi ở nơi
này một ngày?

“Tôi đã nhìn thấy những nạn nhân được đưa đi ngang qua đây...”

Johannes nói. “Xương thò cả ra và không thể trở về như cũ được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.