NHÀ TIỂU HỌA - Trang 34

được ý nghĩ của nàng vậy, Johannes vẫn nói về người Anh sau khi dốc
ngược cốc nốc ực hết chỗ bia còn lại.

“Anh có nói với Frans Meermans về số đường của vợ anh ta

không?” Marin cắt ngang. Sự im lặng của anh trai khiến cô tức giận.
“Vẫn còn nằm lì trong nhà kho đấy, Johannes. Nó được chuyển đến từ
Surinam cách đây một tuần và anh vẫn chưa cho họ biết anh định làm
gì với nó. Họ đang đợi đấy.”

Johannes đặt cái cốc xuống. “Anh bất ngờ khi cô lại quan tâm

đến việc gần đây Agnes Meermans trở nên giàu có hơn đấy.”

“Em không lo ngại sự giàu có của cô ta. Em biết Agnes muốn

chọc thủng những bức tường này đến mức nào.”

“Cô thì lúc nào cũng nghi với chả ngờ! Cô ta muốn bán đường và

cô ta biết không ai làm được việc này tốt bằng anh.”

“Được, cứ bán nó đi và chấm dứt với họ. Lưu ý những rủi ro có

thể xảy ra đấy.”

“Có khối thứ anh có thể bán được, sao cô cứ ép anh dính vào vụ

này! Marin, thế còn lekkerheid

*

chứng thèm đồ ngọt thì sao? Ông mục

sư của em có thể nói gì?” Johannes quay sang vợ: “Marin cho rằng
đường không tốt cho trí não, Nella ạ, nhưng cô ấy lại muốn tôi bán nó.
Em hiểu chuyện này như thế nào?”

Nella, nhớ lại lần Marin dứt khoát không cho nàng ăn món bánh

hạnh nhân, cảm thấy an ủi vì đột nhiên được chồng để ý. Những linh
hồn và những chiếc ví, nàng nghĩ, hai con người này bị ám ảnh bởi
linh hồn và ví tiền.

“Em chỉ là đang cố hết sức để giữ mình khỏi chết chìm thôi.”

Marin nói, giọng đanh lại. “Em sợ Chúa, Johannes. Anh có sợ
không?” Marin nắm chặt cái nĩa trong tay như một chiếc đinh ba nhỏ.
“Hãy bán chỗ đường ấy mau đi anh. Chúng ta có lợi thế là không hề
có Hội những thương nhân bán đường. Chúng ta tự đưa ra giá và quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.