NHÀ TIỂU HỌA - Trang 35

định ai là người mua. Hãy tống khứ nó ngay và luôn đi. Thế là tốt
nhất.”

Johannes nhìn chằm chằm ổ bánh mì vẫn chưa ai đụng tới nằm

chính giữa tấm khăn trải bàn in hoa. Bụng Nella sôi ùng ục và theo
bản năng, nàng đưa tay ôm chặt lấy nó như thể làm thế sẽ khiến nó im
lặng vậy. “Otto sẽ không tán thành kiểu buôn bán tự do mới của chúng
ta đâu.” Johannes nói, liếc mắt ra cửa.

Marin chọc cái nĩa xuống tấm khăn trải bàn. “Cậu ta là người Hà

Lan. Một người theo chủ nghĩa thực dụng. Thậm chí cậu ta chưa từng
trông thấy một đồn điền mía.”

“Cậu ta gần như đã thấy.”
“Cậu ta hiểu việc làm ăn của chúng ta không thua kém gì chúng

ta.” Đôi mắt xám của Marin nhìn xoáy vào mắt anh trai. “Phải vậy
không?”

“Đừng biện hộ cho cậu ta!” Johannes nói. “Cậu ta làm việc cho

anh, không phải cho cô. Và tấm khăn trải bàn này có giá ba mươi đồng
gun-đơn đấy, vậy nên làm ơn đừng có chọc thủng mọi thứ của anh.”

“Em đã ra cảng.” Marin nhấm nhẳng nói. “Các thị trưởng đã dìm

chết ba người đàn ông sáng hôm qua, lần lượt từng người. Buộc vật
nặng vào cổ họ. Cho vào bao và đẩy xuống nước.”

Ở đâu đó ngoài hành lang, có tiếng đĩa vỡ loảng xoảng. “Rezeki,

đồ chó hư!” Nghe giọng Cornelia hét lên, nhưng Nella để ý thấy hai
con chó của Johannes vẫn đang nằm trong góc phòng ăn, ngủ say sưa.
Johannes nhắm mắt lại, và Nella tự hỏi những người đàn ông bị dìm
chết đó có liên quan gì đến số đường không, hoặc những ý kiến của
Otto, hoặc việc Agnes Meermans cố chọc thủng những bức tường nhà
họ.

“Anh biết một người chết đuối thì như thế nào mà.” Ông lẩm

bẩm. “Có vẻ cô quên mất là anh sống phần lớn cuộc đời trên biển thì
phải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.