NHÀ TIỂU HỌA - Trang 341

“Sao thế?”
“Đau...” Cô ta thở khò khè. “Đau đến xé da thịt ấy.”
“Đau?” Comelia nói, thất kinh. “Phu nhân nói chưa đau mà.”
Marin rên lên. Trên váy cô ta, chất lỏng ướt sũng lớp len sẫm

màu chảy về phía gấu váy làm thành một vòng tròn loang rộng.

“Lên lầu đi!” Nella nói, cố giữ giọng bình tĩnh, nhưng tim nàng

cũng đập thình thịch. “Vào phòng tôi ấy... gần nhà bếp hơn để còn lấy
nước.”

“Đến lúc rồi phải không?” Marin hỏi, giọng hoảng sợ.
“Chắc vậy. Ta phải đi mời bà đỡ.”
“Không được!”
“Ta có thể mua sự im lặng của bà ấy.”
“Bằng thứ gì hả Petronella? Chị không phải là người duy nhất

nhìn vào ngăn đựng tiền của Johannes.”

“Thôi nào, Marin. Ta có đủ tiền để trả cho bà ấy! Bình tĩnh đi.”
“Tôi không muốn bất kỳ ai ở đây ngoài chị và Cornelia.” Marin

nắm lấy tay Nella, như thể bám vào đó sẽ giúp mọi chuyện yên ổn vậy.
“Phụ nữ sinh đẻ là chuyện bình thường, Petronella. Không ai đảm
đương việc đó thay mình cả.”

“Để tôi đi lấy nước ấm.” Cornelia nói, chạy nhanh xuống nhà bếp

chính. Nella để ý thấy cuốn sách của Blankaart để mở trên một chiếc
ghế.

“Chị biết phải làm gì đúng không, Petronella?”
“Tôi sẽ cố!”
Nella lên bốn khi Carel ra đời, lên chín khi Arabella được lôi ra

khỏi bụng mẹ. Nàng nhớ tiếng la hét, tiếng thở dốc, tiếng rống như
một con bò cái vang khắp nhà. Những tấm khăn trải giường thấm máu,
chồng thành đống trong vườn để đốt sau đó. Ánh sáng yếu ớt trên
khuôn mặt lạnh và ẩm ướt của mẹ nàng, vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt
cha. Đương nhiên còn có những đứa em khác nữa, những đứa chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.