NHÀ TIỂU HỌA - Trang 342

non. Lúc đó nàng đã đủ lớn để biết. Nella nhắm mắt, cố nhớ những gì
các bà đỡ đã làm, cố quên những thi hài bé xíu.

“Tốt rồi...” Marin nói, nhưng mặt cô ta tái nhợt.
“Khi cơn đau trở nên dữ dội...” Nella nói. “Mẹ tôi cứ đi tới đi

lui.”

Suốt hai giờ đồng hồ, Marin đi tới đi lui trên lầu, rên lên khi

những cơn co thắt xuất hiện từ bên trong. Nella đến bên cửa sổ, nghĩ
về Johannes trên tấm đệm rơm, về Jack, chật vật diễn trọn vai nguyên
đơn, về Meermans với tính tự phụ và những đồng gun-đơn ướt tả tơi
vì nước mưa, về Agnes trông đợi thư từ Kalverstraat. Giờ nhà tiểu họa
ở đâu? Qua khóe mắt, Nella trông thấy chiếc tủ có ngăn kéo sống động
đằng sau tấm rèm màu vàng, đầy những con búp bê bất động. “Tủ
ngăn kéo của phu nhân sẽ không bao giờ hoàn thiện được đâu.”

Bên ngoài, mưa mỗi lúc một dữ dội; mưa tháng Giêng, lạnh và

triền miên. Một mùi thối gắt đột nhiên lấp đầy ứ căn phòng và Nella
quay lại nhìn thấy nét khiếp đảm trên gương mặt của Marin, nhìn
chằm chằm vào một đống phân màu đỏ nóng ngay dưới chân mình.

“Ôi Chúa ơi!” Marin nói, lấy tay che mặt. Nella dìu cô lại

giường. “Cơ thể tôi không còn của tôi nữa. Tôi...”

“Đừng nghĩ gì về điều đó nữa. Đây là dấu hiệu tốt.”
“Nhưng chuyện gì đang xảy ra? Tôi đang bị tách ra làm đôi. Sẽ

không còn gì là tôi khi đứa bé ra đời.”

Nella dọn chỗ phân, cho chiếc khăn bẩn vào một cái xô rồi đậy

nắp lại. Khi nàng quay lại, Marin đang nằm cong người như con tôm.
“Tôi không bao giờ hình dung nổi nó lại như thế này.” Cô ta nói, vùi
mặt vào gối.

“Ừ!” Nella nói, đưa cô ta chiếc khăn ẩm sạch. “Làm sao mà hình

dung nổi.”

Marin vò nát bông hoa oải hương trong tay, hít sâu. “Tôi mệt

quá!” Cô ta nói. “Mệt đến tận xương tủy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.