NHÀ TIỂU HỌA - Trang 40

và nhiều món đồ bằng sứ. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy một bộ sưu tập
lớn đến nhường ấy. Nhà Nella chỉ có lèo tèo vài món đồ gốm Delft và
một ít thứ khác, vì hầu hết đã mang đi bán cả.

“Thế giới của ông chủ nằm trong bộ đĩa đó.” Otto nói. Nella lắng

nghe, cố đoán xem giọng nói của anh ta ẩn chứa sự hãnh diện hay sự
thèm muốn, nhưng không có gì như thế cả. Giọng của Otto trung tính
một cách có chủ tâm. “Delft, Dejima Trung Hoa...” Anh ta nói tiếp.
“Bộ sưu tập này ghi dấu những vùng biển ông chủ từng đi qua.”

“Chẳng lẽ chồng tôi không đủ giàu để thuê người chịu đi xa thay

cho ông ấy hay sao?”

Otto cau mày nhìn lưỡi dao đang đánh bóng. “Người ta phải giữ

gìn sự giàu có của bản thân và không ai làm chuyện đó thay cho họ cả.
Của cải sẽ chảy hết qua các kẽ ngón tay nếu họ không thận trọng.”
Anh ta ngừng lời, gấp miếng vải lại thành một hình vuông vức.

“Vậy là ông ấy làm việc cật lực?”
Otto di chuyển một ngón tay theo đường xoắn ốc, hướng lên cái

vòm giả thủy tinh trên đầu họ, về phía hình ảnh đánh lừa thị giác về
chiều sâu của mái vòm. “Của cải của ông ấy cứ tăng lên mãi, lên mãi.”

“Vậy chuyện gì xảy ra khi nó lên tới cực điểm?”
“Đương nhiên là sẽ đầy tràn thôi, phu nhân.”
“Rồi sao?”
“Thì...” Anh ta nói. “Tôi nghĩ ta sẽ chìm hoặc bơi.” Cầm lên một

cái muỗng múc súp lớn, Otto nhìn khuôn mặt mình bị bóp méo trên
cái mặt lồi của chiếc muỗng.

“Anh có đi biển với ông ấy không?”
“Không.”
“Tại sao không? Anh là người hầu của ông ấy cơ mà.”
“Tôi không còn đi biển nữa.”
Nella tự hỏi Otto đã sống được bao lâu rồi trên mảnh đất được

hình thành từ các bãi đầm lầy bằng chính bàn tay con người với sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.