NHÀ TIỂU HỌA - Trang 46

Sáng hôm sau, Marin chọn một câu cách ngôn, một câu chuyện

trong Sách Job

*

, và kết thúc bằng một đoạn phúc âm trong quyển

Luke

*

.

“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang giàu có, vì các

ngươi đã được phần an ủi của mình rồi. Khốn cho các ngươi, hỡi
những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói. Khốn cho
các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ
phải khóc.”

Cô ta đọc thật nhanh, chẳng chút biểu cảm, như thể thấy ngượng

ngùng khi nghe giọng của chính mình vang vọng khắp sàn đá cẩm
thạch rộng mênh mông, hai tay nắm chặt bục giảng kinh như một cái
bè. Nella ngước nhìn lên khi cô em chồng của nàng ê a, tự hỏi tại sao
Marin vẫn còn ở đây, không chồng, không nhẫn cưới. Phải chăng
chẳng có người đàn ông nào đủ dũng khí để hứng chịu tính khí ngang
ngược của cô ta? Nella nhấm nháp sự thích thú với cái ý nghĩ có phần
tội lỗi ấy.

Gia đình mới của mình đây ư? Nàng tự hỏi. Dường như những

con người này chưa từng một lần cười to sảng khoái ngoại trừ những
tiếng khúc khích đằng sau tay áo. Công việc của Cornelia dường như
không bao giờ ngớt. Nếu không ở dưới lầu nấu cá tầm, thì cũng đánh
bóng đồ đạc bằng gỗ sồi và gỗ hồng sắc, hoặc quét dọn sàn nhà rộng
mênh mông trên lầu, đập bụi khăn trải giường, đánh bóng hết ô cửa
kính này đến ô cửa kính khác. Ai cũng biết rằng lao động cực nhọc
giúp con người sống có đạo đức, rằng có lao động mới không sa vào
sự xa xỉ buông tuồng và đầy nguy hiểm, tuy vậy ở Cornelia dường như
ẩn chứa điều gì đó khiến cô ta không đức hạnh được như vậy.

Otto chăm chú lắng nghe với nét mặt trầm ngâm. Bắt gặp ánh

mắt của Nella, anh ta vội nhìn lảng đi. Khoảnh khắc chia sẻ mang đậm
tình người đó có vẻ gần như là tội lỗi trong giờ phút thiêng liêng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.