NHÀ TIỂU HỌA - Trang 62

Một hộp bánh hạnh nhân
Xin được cảm ơn ông trước!

Petronella Brandt,

tại Biển hiệu Cá heo, đường Heren gracht.”

Cái họ mới này nhìn cụt lủn thế nào ấy so với cái họ đã gắn liền

với nàng suốt mười tám năm qua. Nàng cảm thấy không thoải mái khi
viết nó cạnh tên mình, hệt như mặc một bộ trang phục sang trọng
nhưng lại chẳng vừa. Nàng gạch đi, thay vào bằng “Cảm ơn, Nella
Oortman!”
Ông ta sẽ chú ý điều đó, Nella nghĩ. Có khi ông ta phì cười
cũng nên ấy chứ. Nàng nhét lá thư vào túi cùng với lệnh phiếu trị giá
ba trăm gun-đơn, và đi xuống bếp chính để xem liệu có thể ăn vội bữa
sáng muộn trên mặt bàn nhà bếp sứt sẹo của Cornelia không. Một ổ
bánh mì nhỏ, một lát thịt, gì cũng được miễn đừng là cá trích.

Cornelia hình như đang cật lực nhồi cà rốt vào một con ngỗng.

Đằng sau cô ta, Otto đang mài sắc những cái đinh ghim dùng để đục lỗ
quả óc chó. Nella ngạc nhiên không biết vì sao anh ta lại làm vậy,
nhưng nàng không hỏi bởi e rằng anh ta sẽ chỉ đáp lại bằng một câu trả
lời thoái thác như mọi khi. Bên trên lò sưởi, một cái nồi đang sôi lục
bục. Cornelia và Otto trông giống hệt như một đôi vợ chồng trong căn
nhà nhỏ đang chuẩn bị bữa ăn hàng ngày của họ. Một lần nữa, Nella
cảm thấy sự gần gũi thoải mái giữa hai người họ, và điều đó khiến
nàng ghen tị. Nàng nắm chặt lá thư trong túi, cố lấy lại sức mạnh từ nỗ
lực “vô hiệu hóa” ý đồ hiếp đáp người mới đến của Johannes và
Marin. Được rồi, Marin, tôi sẽ trang trí ngôi nhà của mình bằng tất cả
những thứ mà cô căm ghét.

“Có đau không, phu nhân?” Cornelia hỏi, vỏ cà rốt dính đầy trên

hai bàn tay cô ta như những dải cờ đuôi nheo màu cam thẫm.

Nella kéo khăn choàng quanh người. “Ý chị là gì?”
“Cánh tay của phu nhân ấy?”
“Chị theo dõi tôi đấy à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.