NHÀ TIỂU HỌA - Trang 67

nhìn Toot chăm chăm. Làn da màu hột cà phê trông lạ quá hả?” Cô ta
nói thêm, giọng hơi lém lỉnh.

“Đâu có!” Nella chống chế.
“Ai cũng nhìn. Đa phần họ chưa từng trông thấy người nào như

anh ấy mà. Khi vẫn còn lui tới thăm viếng, các bà các cô vẫn để những
con chim lên tóc anh ấy như thể đấy là một cái tổ vậy. Toot ghét điều
đó lắm.” Cornelia ngừng. “Thảo nào Marin không chịu nổi con vẹt
đuôi dài của phu nhân.”

Họ tiếp tục đi, hai bên bờ kênh thinh lặng lạ thường, quanh rìa

dòng nước màu nâu đang lò dò chảy đã kịp xuất hiện một lớp băng
mỏng. Nella cố mường tượng hình ảnh của một thanh niên da đen, trên
đầu là một con chim, trong khi những phụ nữ đưa tay mân mê, sờ
soạng tóc anh ta. Nàng thấy xấu hổ vì đã tỏ vẻ thích thú quá lộ liễu khi
gặp Otto lần đầu tiên. Johannes đối xử với anh ta hệt như bất kỳ người
đàn ông nào khác, và Otto cũng như thế. Nhưng còn giọng nói của anh
ta, khuôn mặt của anh ta... sẽ không có ai ở Assendelft tin điều đó.
“Tại sao mấy bà mấy cô ấy không đến nữa?” Nàng hói.

Nhưng chẳng có câu trả lời, vì Cornelia đã dừng bên ngoài một

cửa hàng bánh kẹo, biển hiệu hình Hai cối đường và tên Arnoud
Maakvrede
được ghi bên trên cửa. “Phu nhân!” Cornelia thúc giục.
“Ghé chỗ này chút đi.” Dù cũng muốn tỏ ra quyền uy một chút nhưng
Nella không cưỡng lại được mùi bánh nướng thơm nức mũi.

Bên trong tỏa ra hơi ấm thơm tho đầy mời mọc. Xuyên qua một

khung cửa hình mái vòm ở phía sau cửa hàng, Nella trông thấy một
người đàn ông trung niên phục phịch, mặt đỏ gay và mồ hôi nhễ nhại
dưới sức nóng tỏa ra từ bếp lò. Khi trông thấy họ, ông ta đảo mắt.

“Hanna, có bạn tìm!” Ông ta gọi to.
Một phụ nữ lớn hơn Cornelia vài tuổi xuất hiện, đầu đội chiếc mũ

vải gọn gàng, váy vương đầy bột và đường. Người phụ nữ reo lên, mặt
sáng bừng, “Cornflower

*

!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.