NHÀ TIỂU HỌA - Trang 71

thứ gì đó. Nella gõ lên cánh cửa nhỏ đơn sơ, giản dị, gần như lạc lõng
giữa những ồn ào và xô bồ, và đợi nhà tiểu họa xuất hiện.

Không ai ra mở cửa. Cornelia giậm chân cho đỡ lạnh.
“Phu nhân, không ai ở đây cả.”
“Đợi đã!” Nella nói, gõ cửa lần nữa. Có bốn ô cửa sổ nhìn ra

đường, và nàng nghĩ mình trông thấy một bóng người thấp thoáng,
nhưng không chắc lắm. “Xin chào?” Nàng gọi to, nhưng chẳng ai đáp
lại.

Không biết làm gì hơn, nàng luồn lá thư và lệnh phiếu qua khe

cửa bên dưới xa hết mức có thể. Rồi ngay sau đó Nella nhận ra
Cornelia biến đâu mất tăm. “Cornelia?” Nàng gọi, lia mắt khắp con
phố Kalverstraat.

Tên cô hầu gái tắc nghẹn nơi cổ họng nàng. Cách cửa nhà của

nhà tiểu họa chừng vài mét, một người phụ nữ đang quan sát nàng.
Không, không phải quan sát, nhìn chóng chọc thì đúng hơn. Chị ta
đứng bất động giữa đám đông nhốn nháo, ánh mắt chĩa thắng vào mặt
Nella. Nàng chưa từng kinh qua cái cảm giác bị nhìn như xuyên thấu
đó. Ánh nhìn chằm chập như một tia sáng lạnh lùng soi thấu nàng,
khiến nàng nhận thức đầy đủ về cơ thể của chính mình. Người đàn bà
nọ không hề mỉm cười, mà cứ nhìn nàng róng riết, đôi mắt nâu gần
như chuyển sang màu cam trong ánh nắng yếu ớt ban trưa, mái tóc để
trần hệt như những sợi chỉ màu vàng nhạt.

Nella cảm thấy một cơn ớn lạnh, buốt đến tận xương túy. Nàng

kéo khăn choàng sát vào người, và người đàn bà kia vẫn chưa thôi
nhìn nàng. Mọi thứ dường như sáng tỏ hơn, rõ ràng hơn dù mặt trời
vẫn nấp sau đám mây. Nella đoán có thể chính những bức tường gạch
cũ kỹ và những bức tường đá ẩm ướt là nguyên nhân gây nên cái lạnh
đột ngột. Có thể là thế nhưng đôi mắt kia, chưa một ai từng nhìn Nella
như thế từ trước đến giờ. Cái nhìn chứa đựng sự tò mò đến thản nhiên
khiến nàng sợ chết khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.