NHÀ TIỂU HỌA - Trang 76

Rezeki xồ ra sủa và gầm gừ khi anh ta cố xoa đầu nó. Nella nhìn

hai bàn tay trống trơn của anh ta.

“Anh phải giao hàng ở cửa ra vào của tầng dưới chứ.” Nàng nói.
Anh ta lại mỉm cười. “Dĩ nhiên rồi.” Anh ta nói. “Lúc nào tôi

cũng quên.” Nella, bối rối trước vẻ điển trai của anh ta, muốn đưa tay
chạm vào hai gò mà đó, giá mà nàng có thể san phẳng chúng. Cảm
thấy có ai đó đằng sau, nàng quay lại. Johannes xuất hiện, tiến đến
phía trước, đứng chặn giữa Nella và người thanh niên.

“Johannes? Em tưởng mình đi làm rồi.” Nàng thốt lên. “Tại sao

mình...”

“Cậu làm gì ở đây?” Johannes hỏi người thanh niên, cố nói thật

nhỏ, đến mức gần như thì thầm. Ông phớt lờ vẻ mặt bối rối của Nella
và đẩy con Rezeki đang gầm gừ vào trong nhà.

Mặc dù người thanh niên đặt tay hờ hững bên dưới áo khoác, anh

ta đứng thẳng người lên một chút, khép hai chân lại. “Giao hàng thôi.”
Anh ta nói.

“Cho ai?”
“Nella Oortman.”
Người thanh niên ngập ngừng gọi nhũ danh của Nella bằng sự

cẩn trọng, lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Johannes, và Nella cảm thấy
chồng nàng căng thẳng một cách khó hiểu. Người thanh niên giơ ra
trước mặt một cái gói, và nàng có thể thấy biểu tượng Mặt trời được in
bằng mực trên đó. Có phải nhà tiểu họa đã làm xong các món hàng
mình đặt rồi không? Nàng tự hỏi, cố kiềm chế sự thôi thúc muốn giật
ngay lấy cái gói và chạy băng lên lầu.

“Chủ của anh làm việc nhanh nhỉ?” Muốn vớt vát lại chút ít tư

thế đỉnh đạc, nàng buông một câu nhận xét. Hàng này giao cho mình,
nàng nghĩ, không phải cho Johannes.

“Cô ấy nói đến chủ nào vậy?” Johannes hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.