NHÀ TIỂU HỌA - Trang 94

dễ chịu hơn.

“Ký ức được gợi nhớ thông qua thức ăn.” Johannes nói. “Thức ăn

bản thân nó chứa đựng một thứ ngôn ngữ riêng. Củ cải vàng, củ cải
trắng, tỏi tây, rau diếp quăn... và tôi vẫn nhai khi người khác không thể
nghe thấy. À, còn cá nữa! Cá bon và cá tuyết là món ưa thích của tôi
đấy, nhưng tôi cũng ăn bất kỳ thứ gì khác mà biển cả và những con
kênh chảy quanh nền Cộng hòa của chúng ta ban tặng.”

Nella có cảm giác ông nói vậy là để che chắn cho nàng, như thể

hy vọng sẽ giúp nàng bình tâm lại. “Mình ăn gì khi lênh đênh trên biển
ngoài khơi xa?” Nàng lấy hết can đảm để đưa chuyện cùng ông.

Johannes đặt cái nĩa xuống. “Đồng loại.”
Nella khẽ phì cười, một tiếng cười dè dặt rơi xuống giữa họ và

đáp xuống tấm khăn trải bàn. Johannes cho thêm một miếng cua nữa
vào miệng. “Ăn thịt đồng loại là cách duy nhất để sống sót một khi
thức ăn cạn kiệt.” Ông nói. “Nhưng tôi thà ăn khoai tây còn hơn. Quán
rượu yêu thích của tôi ở thành phố này nằm ở Eastern Islands, bên
cạnh kho hàng. Món khoai tây nóng ở đấy nhừ và mịn không nơi nào
sánh được.” Ông chọc chọc vào chỗ cua trên đĩa. “Đấy là nơi bí mật
của tôi.”

“Nhưng mình vừa cho em biết đấy thôi.”
Johannes đặt cái nĩa xuống. “Phải!” Ông nói. “Tôi vừa nói.” Có

vẻ như chợt nhận ra từ lúc nãy đến giờ nàng vẫn lặng lẽ quan sát mình,
Johannes nhìn lảng đi, cúi xuống món cua của mình. Không biết nói gì
thêm, Nella cũng nhìn chăm chú vào chỗ thịt cua đã bục ra trên đĩa,
hai cái càng màu mực, cái mai chuyển thành màu đỏ tía. Bứt một cái
càng và dùng nĩa moi thớ thịt trắng cuối cùng ra, Johannes cất tiếng
chào một người thợ bạc. Nella đang nhai một miếng thịt cua. Nó mặn
và dính vào răng nàng.

Johannes rời khỏi bàn sau khi đã dùng hết món cua. “Tôi không

đi lâu đâu.” Ông nói kèm theo tiếng thở dài. “Công việc ấy mà.” Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.