NHÀ TIỂU HỌA - Trang 97

đeo trang sức kín đáo bên dưới những nếp gấp của xiêm y. Nella cố
hình dung đôi tay Marin sáng lòa lên theo cách đó.

Thấy Nella im lặng, Agnes mỉm cười gượng gạo và tiếp tục:

“Thực ra, chúng tôi là hàng xóm, ở cùng một gebuurte

*

.”

Agnes Meermans có cách nói chuyện cầu kỳ một cách lạ lùng,

những lời nói của cô ta không tự nhiên, như thể cô ta vẫn đang tập
tành làm ra vẻ duyên dáng thanh lịch trước gương. Nella nhìn chăm
chăm vào chuỗi ngọc trai quanh cái đầu ngạo mạn của Agnes. Những
hạt ngọc trai có cùng kích cỡ như nhau, lớn bằng những chiếc răng
sữa, lấp lánh dưới ánh sáng nhảy múa của những chiếc đèn chùm.

Agnes có lẽ nhỉnh hơn Marin vài tuổi, nhưng gương mặt chẳng

có nét gì nổi bật của cô ta không hề bị thời gian tàn phá, không nốt
ruồi hay tàn nhang do nắng, không quầng thâm dưới mắt, không dấu
hiệu của làm việc cực nhọc hay bận bịu con cái. Cô ta có vẻ như người
cõi trên, không giống những người bình thường khác, ngoại trừ cặp
mắt đen chớp liên hồi rồi khép hờ trong sự trễ nải đầy toan tính. Agnes
nhìn săm soi chiếc váy màu bạc của Nella và vòng eo thon gọn của
nàng. “Cô là người ở đâu?” Cô ta hỏi.

“Assendelft. Tên tôi là Petronella.”
“Một cái tên phổ biến nhỉ? Ở thành phố này rất nhiều người trùng

tên với cô đấy. Thế cô có thích Assendelft không?”

Nella để ý thấy hàm răng của Agnes hơi xỉn màu. Nàng cân nhắc

câu trả lời hợp lý nhất để đáp lại người đàn bà này, có vẻ như cô ta
đang dò xét nàng. “Tôi mới rời khỏi đấy được mười một ngày thôi,
nhưng cứ như cả một thập kỷ rồi ấy.”

Agnes đáp. “Thời gian tựa như một cây nến ương ngạnh lúc ta

còn trẻ. Thế Marin đã tìm thấy cô như thế nào vậy?”

“Tìm thấy tôi?”
Agnes lại bật cười, khiến Nella chưng hửng. Một luồng khí nhẹ

được tống ra ngoài, một sự khinh bỉ được thốt ra mà chẳng cần đến lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.