NHÀ TIỂU HỌA - Trang 98

nói. Đây không phải một cuộc nói chuyện, mà là Agnes phóng phí tiêu
và nhìn chúng găm vào đích. Dường như cô ta lúc nào cũng giữ được
giọng mình nghe có vẻ thích thú, nhưng Nella đảm bảo là có điều gì
khác vẫn đang diễn ra bên dưới sự gồng mình lên cố tỏ ra tự tin đó,
một điều nàng cảm thấy được nhưng không thể gọi tên. Nàng nhìn
thẳng vào Agnes và mỉm cười, bảo vệ hoàn cảnh trớ trêu của mình
bằng cách để lộ ra hàm răng trẻ hơn và trắng hơn.

Xung quanh, mùi thịt gà được nấu chín, mùi trái cây tẩm đường

và những âm thanh óc ách của bình rượu xâm lấn vào vòng tròn bé
nhỏ của họ, nhưng với Agnes, Nella có sức hút hệt như nam châm và
đẩy lùi mọi thứ khác.

“Một cô dâu cho Johannes Brandt.” Agnes nói kèm theo tiếng thở

dài, nắm tay kéo Nella ngồi xuống ghế bên cạnh cô ta, nhẹ nhàng
nhưng cương quyết. “Lâu như thế rồi mà. Marin chắc rất hài lòng; cô
ta vẫn nói là anh trai mình phải có con. Nhưng Brandt vốn không ưa
chuyện con thừa tự.”

“Sao ạ?”
“Trò đánh cuộc may rủi, ông ấy bảo vậy. “Xấu xí dù do một

người mẹ đẹp sinh ra, thô lỗ dù được chăm sóc chu đáo ân cần, và ngu
xuẩn dù cha mẹ thông minh.” Đương nhiên quan điểm đó nghe thật
buồn cười, Brandt vẫn luôn như vậy. Nhưng người ta phải duy trì nòi
giống chứ.”

Agnes có vẻ bất kính và thiếu tôn trọng quá mức khi gọi

Johannes bằng họ để nói về ông một cách thoải mái không chút kiêng
dè. Nella cảm thấy bị lăng mạ và không biết phải nói gì. Nàng không
thể hình dung nối Johannes nói về chuyện con thừa tự với người đàn
bà kỳ quặc này trong trường hợp nào.

Agnes nhấc một chiếc bình lên và rót rượu ra hai cái ly. Trong

một lúc, họ ngồi im lặng quan sát đám thực khách đang ngà ngà say,
rượu văng lên khăn trải bàn, những chiếc đĩa được vét sạch bong, chỗ
thức ăn cuối cùng được múc lên bằng môi. “Golden Bend.” Agnes nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.