NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 176

Gia tướng thấy tình thế không ổn muốn chạy quật ra phía sau thì có

Trương Hiển cầm cây liêm thương cản lại. Bọn chúng bèn giựt phá trướng
phòng hư hết phân nửa.

Trương Hiển quát lớn:

- Các ngươi muốn động thủ phải không? Nếu các ngươi muốn làm dữ thì

anh em ta sẽ giết không chừa một đứa đấy.

Bọn thủ hạ Sài Quế khiếp nhược không dám ló ra một tên. Kế thấy quân

đao phủ dẫn Nhạc Phi đi, chúng đoán chắc là Trương Thái sư sẽ gia hình
nên yên tâm không rộn lên như lúc nãy nữa. Còn Ngưu Cao thì trông thấy
Nhạc Phi bị quân đao phủ dẫn đi chàng thất kinh hồn vía vội chạy theo.

Đến nơi, Ngưu Cao lại nghe Trương Bang Xương truyền lệnh đem chém

Nhạc Phi lấy đầu thị chúng, chàng toan xông vào cản trở. Bỗng nghe Tông
Lưu Thú quát:

- Hãy dãn ra hết!

Rồi giơ tay nắm áo Trương Bang Xương gằn giọng:

- Tại sao lại truyền lệnh chém Nhạc Phi hả? Thiết tưởng hai bên đã lập

trạng thư giao kết với nhau thì ai chết nấy chịu chứ còn nói năng gì nữa.
Chẳng lẽ chúng mình thị chứng đóng dấu vào tờ giấy rồi đem Nhạc Phi ra
giết, cử tử coi chúng ta ra gì nữa? Và như vậy chúng ta có thể bị hại nữa là
khác. Chi bằng việc đâu còn có đó, để về tâu lại với thánh thượng, chờ lệnh
trên định đoạt.

Bang Xương vẫn một thái độ hằn học:

- Không thể như thế được. Nhạc Phi là một kẻ võ sinh dám giết chết một

vị Phan Vương? Quả là kẻ vô quân, vô phụ, loạn thần tặc tử, ai ai cũng đều
giết được hà tất phải tâu vua làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.