NHẠN - Trang 111

lắng."

“Mình cũng nghĩ thế. Bằng cấp chỉ là việc trang trí cái tư cách mình thôi.

Cứ theo thói thường thì ta sẽ chỉ mãi lưng chừng như vậy."

“Việc chuẩn bị thế nào rồi? Chắc hẳn phải bận rộn lắm nhỉ?”

“Cái gì chứ. Mình cứ vậy mà đi thôi. Theo lời giáo sư W thì phải mua

quần áo ở Nhật chứ qua bên đó thì không mặc vừa đâu."

“Vậy sao? Mình nhớ đọc trong "Hoa nguyệt tân chí" thấy nhà văn

Narushima Ryuhoku

[57]

khi đến Yokohama là quyết ý nhảy lên tàu đi luôn."

“Ừ, mình cũng có đọc. Nghe nói Ryuhoku còn không viết thư thông báo

cho nhà mình biết nữa nhưng mình thì đã nói hết với gia đình rồi."

“Vậy à? Ganh tị thật đấy. Đi cùng giáo sư W thì chắc không có gì bỡ ngỡ

đâu. Đi du lịch thì mùi vị ra sao nhỉ? Mình không thể nào hình dung được."

“Mình cũng không biết thế nào. Nhưng hôm qua có gặp giáo sư Shibata

Shokei. Thầy đã giúp đỡ mình nhiều nên mình có đến nói chuyện từ biệt và
thầy đã tặng cho mình quyển sách về Du lịch Tây phương thầy viết."

“Hả, thầy cũng viết sách đó nữa sao?”

“Ừ, sách không bán. Chỉ phát cho mấy đứa nhà quê lơ ngơ thôi."

Trong khi nói đến đây, tôi nhìn đồng hồ thấy chỉ còn năm phút nữa là đến

giờ hẹn. Tôi và Okada vội vàng rời Ngọc Liên Am, đến chỗ Ishihara đang
đợi. Lúc này mặt ao đã tối ám, ngôi đền Biện Thiên trông mờ ảo trong
sương chiều.

Ishihara đang đứng đợi, dẫn hai chúng tôi ra bờ ao và nói:

“Bây giờ đúng là thời điểm. Đám ngỗng tinh khôn đã ngủ. Mình sẽ bắt

tay ngay vào việc. Hai bạn phải đứng đây làm hiệu lệnh cho tớ. Xem này.
Cách chỗ này chừng ba gian

[58]

có cuống sen đã gãy về bên phải. Chỗ kia có

một cuống hơi thấp ngã gãy về bên trái. Mình phải tiến thẳng theo đường đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.