NHẠN - Trang 68

15

Không khí trong nhà Suezo càng ngày càng nghiêng về phía trầm uất,

nặng nề khó chịu. Otsune đôi khi thẫn thờ nhìn trời mây, không đụng tay
chân vào việc gì cả. Những lúc ấy, chị không thể chăm lũ con, chúng nó vừa
nói muốn cái gì là chị ngay lập tức la mắng om sòm. Khi nhận thấy mình la
mắng chúng dữ quá, chị lại xin lỗi con rồi ngồi khóc một mình. Người hầu
gái hỏi chuẩn bị cơm nước ra sao chị cũng chẳng trả lời hay chỉ nói “Tùy cô,
muốn làm sao cũng được”. Lũ con đi học bị trêu là con của thằng cho vay
nặng lãi, rồi không cho chơi cùng. Trước giờ Suezo vốn tính ưa sạch sẽ, giao
việc chăm sóc lũ trẻ cho vợ nên chúng cũng sạch sẽ bảnh bao, nhưng giờ thì
chúng mặc quần áo lấm lem với cái đầu bù xù dơ bẩn đi lang thang chơi
ngoài đường. Người hầu gái thấy bà chủ mình ngổn ngang trăm mối như vậy
thì cũng lẩm bẩm bất bình rồi bỏ mặc mọi chuyện để mặc rau héo và cá thiu
trong chạn, như con ngựa dưới bàn tay điều khiển vụng về trở nên lười
biếng quay sang gặm cỏ ven đường vậy.

Suezo luôn muốn chuyện trong nhà phải gọn gàng ngăn nắp, thấy chuyện

ngứa tai gai mắt như vậy thì khổ sở không yên. Nhưng vì hiểu được nguồn
cơn của mọi chuyện, thấy mình cũng tệ bạc nên không buông lời nhiếc móc
gì. Hơn nữa Suezo mỗi lần có muốn trách mắng thì cũng nói lời nhẹ nhàng
như đùa cợt, cốt ý làm cho bên kia phản tỉnh mà thôi nhưng không ngờ thái
độ như đùa cợt ấy ngược lại càng làm tổn thương thêm xúc cảm của người
vợ.

Suezo im lặng quan sát vợ mình. Và phát hiện ra một chuyện bất ngờ. Là

hành vi cư xử thất thường của Otsune chỉ đậm đặc khi mình có ở nhà, còn
mỗi lần đi vắng thì lại làm việc chăm chỉ như đã thức tỉnh vậy. Sau khi hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.