NHẠN - Trang 87

Cậu thiếu niên nhìn mặt Okada mà nói “Tôi lấy con rắn nhé”. “Ừ, lấy đi

nhưng nếu không cầm con rắn ở giữa lồng mà nhấc lên thì sẽ làm gãy mấy
thanh trúc đấy”, Okada vừa cười vừa nói. Cậu thiếu niên khéo léo lấy đầu
con rắn, rồi dùng mấy ngón tay kéo con chim trong miệng rắn ra. “Chết rồi
mà còn không chịu nhả ra nữa”.

Cho đến lúc ấy mấy cô gái học may thấy không còn gì đáng xem nữa nên

lục tục đi vào căn nhà kế bên.

“À, cũng đến lúc tôi phải đi đây”, Okada nói rồi nhìn quanh.

Cô chủ dường như đang suy nghĩ mông lung gì đó, nghe thấy thế bèn

quay lại nhìn Okada. Nàng do dự như muốn nói điều gì, rồi đưa mắt ngoảnh
nhìn sang bên. Đồng thời khi ấy, nàng nhận ra trên tay Okada có dính vết
máu. “A, tay anh bị bẩn rồi kìa”, rồi nàng sai con bé giúp việc mang chậu
nước rửa tay ra trước cửa nhà. Khi Okada kể chuyện không nói rõ thái độ
của cô chủ nhà nhưng có nói là “Chỉ một vết máu nhỏ xíu nơi ngón út mà
cũng nhận ra, cô ta nhìn kĩ thật”.

Trong khi Okada rửa tay thì cậu thiếu niên nãy giờ loay hoay tìm cách kéo

thi thể con chim từ họng rắn ra và than “Chà, khó thật đấy”.

Cô chủ đang cầm một cái khăn lau mới đã gấp gọn gàng đứng bên Okada,

nghe thấy vậy liền hỏi: “Cái gì vậy, cậu giúp việc?”

Cậu thiếu niên dang tay ấn vào cái lồng chim, trả lời: “Con chim còn lại

suýt nữa bay thoát khỏi cái lỗ mà con rắn chui đầu vào”.

Okada đã rửa tay xong, dùng chiếc khăn cô chủ đưa cho lau tay và nói với

cậu thiếu niên: “Đừng có bỏ cái tay đó ra nhé”. Rồi cậu ta hỏi xem có sợi
dây chắc chắc nào không để buộc chỗ hở lại không cho con chim bay thoát
ra.

Cô chủ suy nghĩ một chút rồi nói “Không biết sợi dây cột tóc có được

không nhỉ?”

“Được đấy”, Okada trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.