NHẠN - Trang 90

20

Đây là chuyện vào ngày Okada giết rắn. Otama cảm thấy tâm trạng của

mình biến đổi ghê gớm đến mức đáng kinh ngạc khi được nói chuyện thân
mật với Okada, người mà cho đến giờ nàng chỉ được cúi đầu chào. Đối với
phụ nữ tuy có những vật mình thích nhưng không đến mức phải bỏ tiền ra
mua. Giống như nhìn ngắm chiếc đồng hồ hay chiếc nhẫn bày trong cửa
hiệu mỗi lần đi ngang qua. Không nhất thiết phải cố tình đến trước cửa tiệm
đó. Chẳng qua có việc đi ra ngoài ngang qua đó thì nhìn vậy thôi. Niềm
mong muốn sở hữu với sự từ bỏ không mua đã trở thành một, sinh ra một
thứ tình cảm bi thương tuy không thống thiết mà ngọt ngào, dịu nhẹ. Phụ nữ
thường thích hưởng thụ điều đó. Ngược lại, những thứ nàng ta định mua lại
mang lại cho nàng ta những niềm đau mãnh liệt. Phụ nữ đau khổ dằn vặt vì
món đồ đó đến mức đứng ngồi không yên. Cho dù biết là phải chờ đợi mấy
ngày thì cũng có được món đồ thôi nhưng nàng ta không thể nào đợi nổi.
Cho nên bất chấp trời nóng lạnh, đêm khuya khoắt hay gió tuyết bão bùng
thì cũng quyết tâm đi mua cho bằng được. Cho dù có người phụ nữ ăn cắp
món đồ ấy thì cũng chẳng cần phải khắc ghi vào cây để làm gì. Chỉ là người
đó không phân biệt được rõ ràng cảnh giới giữa vật mình khao khát và vật
mà mình định mua thôi. Đối với Otama mà nói thì Okada trước giờ là vật
nàng khao khát thoắt cái đã trở thành vật nàng muốn mua.

Otama từ cái duyên được Okada cứu giúp con chim giờ muốn lại muốn

tiếp cận chàng hơn nữa. Đầu tiên nàng nghĩ mình nên nhờ Ume mang đến
cho chàng món gì đó gọi là cảm ơn. Nhưng mà nên mua món gì đây? Vài cái
bánh bao chỗ Fujimura ư? Vậy thì quá thiếu trí tuệ. Quá đỗi bình thường và
ai cũng có thể làm được. Nếu vậy, giả như mình may cho Okada một tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.