NHẠN - Trang 91

phủ chân

[51]

như tình yêu của một cô gái ngây thơ e ấp thì anh ta sẽ lấy làm lạ

lùng. Không nghĩ ra được cái gì thích hợp cả. Nhưng cái món đồ mình chăm
chút đó có thể nhờ Ume giao đến cho chàng được không? Danh thiếp thì vài
ngày trước mình đã làm ở phố Nakacho nhưng nếu kẹp vào vật phẩm thì
chắc là không đủ. Nàng muốn viết thêm vài chữ. Thật khó khăn quá đi.
Nàng có học qua ở trường tiểu học nhưng sau đó không rảnh rỗi mà tập viết
nên tự mình không thể viết một bức thư đàng hoàng. Nếu nhờ cô giáo dạy
may có thời đã làm trong một nhà quý tộc lừng lẫy viết thì chắc là được thôi.
Nhưng nàng không ưa điều ấy. Tuy không phải bức thư viết ra những điều
không thể nói được bằng lời nhưng nàng không muốn cho ai biết là mình
gửi thư cho Okada. Chà, vậy mình phải làm sao đây chứ?

Cũng giống như đi tới đi lui mãi trên một con đường, Otama cũng suy

nghĩ điều này hết ngược đến xuôi, việc trang điểm và chỉ thị nấu cơm nước
khi quên khi nhớ. Đúng lúc đó thì Suezo đến. Otama vừa rót rượu vừa nghĩ
ngợi đến mức bị Suezo rầy “Làm gì mà suy nghĩ thẫn thờ như vậy?”. “Đâu,
em có suy nghĩ gì đâu”. Otama đáp lời rồi tuy mặt cười vô vị, nhưng trong
lòng cực bất an. Tuy nhiên dạo này do có luyện tập nhiều nên những điều
nàng che giấu ngay cả cặp mắt sắc bén của Suezo cũng không thể phát hiện
ra dễ dàng. Sau khi Suezo ra về, trong giấc mơ Otama thấy mình đã mua
được một hộp bánh vội vàng sai con bé Ume mang đi. Sau đó khi nhận ra
mình chưa đính kèm danh thiếp cũng như bức thư, nàng hoảng hốt giật mình
tỉnh dậy.

Ngày hôm sau. Không biết hôm nay Okada có đi tản bộ không, rồi có

nhìn vào đây không nhưng Otama không thể để chàng nhìn thấy khuôn mặt
nhớ nhung của mình được. Ngày tiếp sau đó Okada cũng đi ngang qua cửa
sổ như thường lệ. Đến chỗ cửa sổ chàng cũng liếc nhìn qua nhưng trong nhà
ám tối nên không thể nhìn thấy khuôn mặt của Otama. Lại ngày tiếp nữa,
vào thời điểm mà Okada đi ngang qua, Otama mang một cây chổi, quét cẩn
thận khu vực ngoài cửa sổ vốn không có bụi bặm gì. Ngoài đôi guốc đế da
nàng đang mang thì nàng cầm đôi guốc mà nàng chỉ dùng khi đi ra ngoài hết
đặt sang bên trái lại đặt sang phải. Con bé Ume từ nhà bếp chạy lên nói “Để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.