NHẠN - Trang 96

ông đó đều là ngày hội. Hễ con gái đến là ông nhất định phải tháo kính ra.
Chắc chắn nhìn bằng kính thì rõ hơn rồi nhưng ông thấy khó chịu như thể bị
cái kính ngăn trở mình. Có nhiều điều ông muốn nói với con gái nhưng lại
quên mất vài phần đến sau khi con gái ra về ông mới nhớ ra. Chỉ có câu hỏi
“Dạo này chồng con có hay vui vẻ đến thăm không?” là ông không bao giờ
quên.

Otama hôm nay nhìn thấy gương mặt vui vẻ của cha mình, nghe ông kể

chuyện nàng Acha, đã mua bánh senbei ở chỗ Oosenju khi ra đường
Hirokoji, ăn cái bánh to bằng cả gang tay. Rồi thì mỗi lần cha nàng hỏi “Con
không về cũng không sao chứ?” thì nàng cười mà trả lời “Không sao đâu ạ”,
cuối cùng nàng ở lại đến gần trưa. Khi nghe cha thúc giục hỏi “Lỡ như
Suezo đến thì sao, con không về cũng được chứ?” thì nàng nghĩ thầm:
"Mình đã trở nên dạn dày từ khi nào vậy? Không còn lo lắng gì đến chuyện
Suezo tìm đến khi mình vắng nhà nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.