NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 116

chiến binh da đỏ Algonquin, người đã bắt bà cao tằng tổ - và có lẽ còn
xa nữa - của anh về làm vợ.

Thêm vào đó, mẹ anh thường xuyên có những việc khó chịu, và

cũng thường do chủ ý. Đôi mắt nâu pha lục của anh có khả năng
chuyển màu từ xanh lục sang hổ phách hoặc có khi biêng biếc. Mũi
anh hơi lệch sang trái, kết quả của một cú đánh bóng chày vào gôn số
ba, lỡ trớn và tính sai thời gian. Thỉnh thoảng anh lại bảo với một phụ
nữ, nếu cô ta hỏi, rằng anh bị như vậy trong vụ đánh nhau đầu tiên.

Rất nhiều lúc anh gây khó chịu, y như mẹ mình.
Siêu thị cao cấp có những loại thực phẩm tuyệt vời với mức giá

tuyệt vời. Anh rất thích mùi các loại rau thơm tươi, thích màu sắc sống
động của hàng hóa, những chai lọ lấp loáng đựng đầy các loại dầu đặc
sản, và thậm chí cả những dụng cụ làm bếp sáng choang anh chẳng
mảy may biết sử dụng như thế nào.

Trong suy nghĩ của anh, đàn ông biết sử dụng một vài loại dao, bay

rán và muôi xẻ rãnh là đủ. Còn bất cứ thứ gì khác đều chỉ là thể hiện.

Trong bất kỳ trường hợp nào, khi anh cần phải đi mua thực phẩm -

một công việc anh ghét chẳng kém thuốc chuột - anh hay lủi tới tiệm
Piggly Wiggly.

Anh nhìn ngay thấy cô lúc cô chọn một chai dầu đắt tiền, tiếp đến là

một chai dấm khá lạ.

Và mặc dù không dễ nhận ra, nhưng anh đoán chắc cô có mang theo

vũ khí bên hông ngay dưới chiếc áo choàng có mũ.

Anh cứ men theo lối đi ngắn, suy tính.
“Cô Lowery.”
Cô quay đầu, và lần đầu tiên anh được ngắm kỹ mắt cô. To và xanh

lục, giống như lớp rêu dưới bóng râm của một cánh rừng.

“Vâng.”
“Tôi là Brooks Gleason. Tôi là cảnh sát trưởng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.