NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 119

ta đã cố nuôi một bộ râu dê mà không gặp may lắm, thế nhưng vẫn
chưa chịu bỏ cuộc. Anh ta trông như vừa bôi bẩn môi trên và cằm
bằng kem bơ đường vậy.

“Tôi đã mang bữa sáng cho gã như sếp dặn. Gã hôi như một ả điếm

rẻ tiền vậy.”

“Sao cậu biết mùi một ả điếm rẻ tiền như thế nào, Ash?”
“Thì tôi cứ tưởng tượng thôi. Tôi định về nhà, được chứ, Brooks?

Tôi đã gánh trọn ca đêm kể từ lúc chúng ta tóm cái gã Ty hôi hám ấy.
Mà cái giường chết tiệt kia làm gãy lưng anh mất thôi.”

“Tôi cần ra ngoài một chút. Boyd sắp đến trực bây giờ. Anh ấy có

thể tiếp quản. Alma cũng đến trực. Họ đến đây là có người thay chúng
ta thôi.”

“Anh đi đâu vậy? Có cần hỗ trợ không?”
Brooks nghĩ Ash không mong gì hơn là có một lũ khùng gào rú

trong thị trấn, đập phá mọi thứ. Như vậy anh ta có thể đóng vai trò hỗ
trợ.

“Tôi chỉ muốn kiểm tra chút việc thôi. Không lâu đâu. Tôi sẽ liên

lạc bộ đàm nếu có chuyện gì. Dặn Boyd tìm cách nói chuyện có tình
có lý với Missy khi nào cô ta đến kêu rằng Ty có bao giờ dám chạm
đến cô ta đâu. Chẳng ích gì, nhưng anh ấy vẫn nên thử xem.”

“Vấn đề là, Brooks, tôi nghĩ chắc chắn cô ta thích như thế?”
“Chẳng ai thích bị đấm vào mặt cả, Ash. Nhưng việc đó có thể riết

thành quen. Cả hai vợ chồng họ. Tôi giữ liên lạc bộ đàm,” anh nhắc
lại, rồi đi ra.

***

Abigail cố gắng kiềm chế tâm trạng lo lắng, mất bình tĩnh, bực bội

khi có công việc cô đặc biệt thích thú nhưng lại bị phá hỏng bởi một
tay cảnh sát trưởng lắm mồm chẳng làm được gì hơn là quấy nhiễu cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.