NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 131

Tò mò, anh tìm trên Google về cô. Anh có vài trường hợp trùng tên,

nhưng không trường hợp nào là nàng Abigail Lowery của anh.

Anh tiếp tục sục sạo. Anh đã có tên, địa chỉ, ngày sinh, dữ liệu giấy

phép lái xe của cô. Vì anh biết cô có giấy phép mang vũ khí, anh bắt
đầu tìm kiếm phần đăng ký súng ống.

Khi dữ liệu xuất hiện, anh ngồi nán lại.
“Chà, cả một kho súng cơ đấy,” anh lầm bầm.
Ngoài khẩu Glock 19, cô còn có giấy phép sử dụng một khẩu Glock

36, một khẩu Glock 26, một khẩu Beretta 9mm, một khẩu Sig tầm xa,
một khẩu Colt Defender 9mm và một khẩu Smith & Wesson 1911,
cùng một cặp Walther P22.

Người phụ nữ này cần nhiều súng ống như vậy để làm gì chứ? Anh

là một cảnh sát, ơn trời, và ngoài vũ khí công vụ, anh cũng chỉ được
dùng hai khẩu nữa. Cô là hạng người nào vậy?

“Này, Brooks.”
Quả bom tóc vàng đứng tạo dáng ngay ngưỡng cửa phòng anh. Mái

tóc của Sylbie xõa thành từng lọn óng ánh xuống hai bờ vai chiếc áo
sơ mi đăng ten trắng thắt lưng hờ phía trên chiếc quần bò trông giống
như một lớp sơn mỏng phủ trên cặp chân dài. Cô ta có đôi mắt gợi cho
anh nhớ đến một con hổ, vàng nâu và hơi hoang dã.

Hồi còn học trung học, anh chết mê chết mệt cô. Và khi anh có

được cô, cuộc sống của anh trở thành cái bập bênh giữa hạnh phúc và
sự chịu đựng.

Như một phản ứng tự động, anh ẩn màn hình làm việc đi. “Tình

hình sao rồi, Sylbie?”

“Ôi, em ổn mà. Em làm việc suốt từ lúc bình minh, nên em cho

phép mình giải lao một chút.” Cô đi như lướt vào phòng trên đôi chân
dài miên man kia, ngồi vắt vẻo lên một góc bàn anh, người tỏa ra mùi
nước hoa đầy quyến rũ. “Em nghĩ em nên ghé qua gặp anh, và xem
xem liệu anh có muốn tối nay gặp nhau không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.