NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 146

Lấn bấn và khó chịu, Abigail bỏ tay khỏi khẩu súng gắn bên hông

chiếc bàn cạnh cửa. Cô không nghi ngờ người phụ nữ này là mẹ của
Brooks Gleason. Bà ấy cũng có tính cách phô trương dưới vẻ thân
thiện và cấu trúc xương giống y hệt.

Không nói gì, Abigail mở rộng cửa hơn, bước lùi lại.
“Đó, nào, thế chứ - ồ, chú chó đẹp quá đi.” Chẳng hề sợ sệt, Sunny

ấn cái bánh vào tay Abigail và phục xuống. “Ôi, xin chào, chú bé to
xác.” Bà ngước lên. “Bác âu yếm nó được không? Nhà bác để mất
Thor cách đây sáu tuần. Lúc nhà bác buộc phải để nó ra đi thì nó đã
mười bảy tuổi, và bị lòa.”

“Xin chia buồn ạ.”
“Cảm ơn cháu. Bác đã khóc hết nước mắt. Nhà bác vẫn còn con

Chuck già. Con mèo của nhà bác ấy mà, nhưng nó thì không như vậy.
Nhà bác sẽ tìm một con chó khác, nhưng bác chỉ chưa sẵn sàng yêu
thương một con như thế nữa. Rất là đau xót khi cháu phải nói lời chia
tay đấy.”

Chẳng biết làm sao, Abigail chỉ biết giữ khư khư chiếc bánh.

Ami,”

[17]

cô nói với chú chó. “Ami, Bert. Giờ bà có thể vuốt ve nó

được rồi.”

Bert đón nhận những cái vuốt ve, thậm chí còn ư ử khe khẽ vì

khoan khoái. “Ami à? Đó là tiếng Pháp. Cháu là người Pháp à?”

“Không. Cháu nói được tiếng Pháp.”
“Thế nào nhỉ. Bert, con nói được tiếng Pháp chứ? Con rất điển trai.

Nó có đôi mắt màu nâu lục nhạt, hơi giống mắt Brooks. Con là một
chàng chó bảnh quá đi.”

Đôi mắt bà rơm rớm, bà khụt khịt nén nước mắt khi bộc bạch. “Bác

xin lỗi. Chỉ là bác vẫn chưa vượt qua được mất mát.”

“Cái chết vốn khó khăn mà.”
“Chắc chắn như vậy.” Sunny hẩy bím tóc của mình ra sau, thở hắt ra

khi liếc nhìn xung quanh. “Cháu rất gọn gàng, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.