NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 160

Bớt căng thẳng hơn, anh nghĩ thầm, có chút vui vẻ với lời châm

chọc. “Tôi thích đọc sách, lại một ưu điểm chung nữa. Nhưng chúng ta
đang nói về tình dục.”

“Hành vi tình dục là một chức năng thể chất bình thường, và một

trải nghiệm dễ chịu.”

“Cho đến giờ, chúng ta vẫn cùng chung quan điểm.”
Cô lấy chìa khóa ra, mở cửa. Lúc đã vào nhà, cô đặt lại chế độ báo

động.

“Có thể anh thấy tôi hấp dẫn về thể chất ở một mức độ nào đó đấy.”
“Thực tế và tất tần tật.”
“Và đó có thể là lý do anh đến đây, với chai rượu vang. Tôi sẽ uống

một ly với anh, nhưng tôi sẽ không ngủ với anh đâu nhé.”

“Được rồi.” Vô cùng hào hứng với cô, anh theo chân cô vào bếp.

“Có lý do từ chối cụ thể nào không, ngoài thực tế là chúng ta thậm chí
còn chưa chia nhau bánh?”

“Anh hỏi tôi quá nhiều câu hỏi. Trả lời cho hết rất mệt và khó chịu.”
“Cái tính tò mò chết tiệt. Trời đất, Abigail, cô cười đấy à?”
“Có thể là nhăn nhó đấy.”
“Giờ thì cô đùa đấy nhé. Chắc cô sắp sửa đội mũ dạ tiệc và nhảy

múa trên bàn cho mà xem.”

“Anh buồn cười quá đi. Tôi không được vậy, cho nên tôi đánh giá

cao người nào có khiếu hài hước tự nhiên.” Cô cởi áo khoác, mở ô cửa
dẫn vào một phòng chứa đồ nhỏ và cô treo áo lên một cái mắc. “Và
anh cũng hấp dẫn và sung mãn. Tôi thích ngủ với người sức khỏe sung
mãn.”

Cô lấy một chiếc mở nút chai, chẳng đợi anh cầm lấy và mở chai

rượu cho cô, thì cô đã nhanh nhảu làm việc đó rất thành thục.

Trời ạ, anh nghĩ bụng và ngồi xuống. “Cho đến giờ điều khó chịu

duy nhất về tôi là tính tò mò à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.