NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 166

10

Brooks dành cả ngày trời dồn hết tâm trí vào nhóm ba chú nhóc còn

chưa đến tuổi vị thành niên chuyên ăn trộm đồ trong cửa hàng, xử lý
một vụ tai nạn giao thông - mà cơ bản là ngăn hai tài xế xông vào
choảng nhau - giải quyết hồ sơ giấy tờ liên quan, và nghe Sim
Firehawk than vãn khi mà rốt cuộc Brooks cũng phải triệu tập ông ta
vì cái bộ giảm thanh kêu như súng bắn.

Để tự thưởng cho mình, anh định tranh thủ chạy ù tới cửa hàng

bánh để nhâm nhi một ít cà phê ngon và một chiếc bánh quy xốp,
nhưng Alma lại ló đầu vào phòng anh. Mấy cái biểu tượng hòa bình
bảy sắc cầu vồng to bằng nắm tay trẻ con đung đưa trên tai bà ấy.

“Grover gọi tới. Có một vụ cãi vã ở Ozark Art.”
“Tranh cãi kiểu gì?”
“Anh ấy chỉ nói mọi việc đang căng lên một chút, và đề nghị sếp

ghé tới.”

“Được rồi. Tôi sẽ chạy tới đó. Trên đường về tôi có thể ghé và cửa

hàng bánh nếu chị muốn gì đó.”

“Tránh xa tôi ra, ông quỷ sứ.”
“Là nói vậy thôi.” Brooks đứng lên khỏi bàn, vớ lấy áo khoác.
“Nếu một chiếc bánh quy chocolate hạnh nhân và một ly cà phê nâu

không béo tìm được đường lên bàn tôi thì kể ra cũng được đấy.”

“Nào có ai trách chị đâu.” Lúc Brooks đi ra, anh cứ thắc mắc tại sao

bà ấy lại cho sữa không béo vào cà phê trong khi bà lại gọi bánh quy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.