NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 178

“Tôi tham gia những khóa học tăng tốc, nên tôi luôn học trước các

bạn cùng trang lứa ở trường.”

“Cũng thế thôi. Mà nói về tôi cái đã.” Anh nâng ly lên, cụng với cô,

rồi uống. “Cô ấy là tình đầu của tôi. Tình đầu luôn chiếm một vị trí
quan trọng, phải không?”

“Ý anh là lần đầu đại khoái cảm tình dục à. Tôi không hề có vương

vấn cảm xúc gì với bạn tình đầu tiên của mình.”

“Em là một khán giả khó tính, Abigail. Khi cô ấy phản bội tôi vì

một anh chàng mới vào đại học, đội trưởng đội bóng - cô ấy đã chơi
tôi một đòn rất đau. Phải nói là đau chẳng kém gì bị đá vào hạ bộ lại
còn bị đấm gãy răng.

“Tôi không hiểu tại sao người ta lại chọn cách làm tổn thương

người yêu cũ của mình rồi mới tìm đến tình mới. Tiếc là cô ta đã như
vậy.

“Tôi vượt qua được, hoặc nghĩ rằng mình làm được vậy. Rồi tôi

chuyển đến Little Rock, làm việc mười năm. Khi trở về, người phụ nữ
ấy đang chuẩn bị ly dị người chồng thứ hai.”

“Ra vậy.”
Anh nhận ra toàn bộ câu chuyện nghe như thế nào, cũng như khiến

cho hình ảnh Sylbie như thế nào - tất cả đều từ góc nhìn của anh. “Cô
ấy không nhẫn tâm như tôi đang mô tả, nhưng tôi vẫn hơi bực mình,
và điều đó làm méo mó câu chuyện. Cho nên khi trở về, rồi tiếp nhận
công việc ở đây, tôi bận rộn suốt mấy tháng đầu tiên. Ổn định mọi thứ,
mà bố tôi thì lại không khỏe.”

“Khổ thân anh. Mong ông chóng khỏe.”
“Ông ổn rồi, cảm ơn. Giờ khỏe lắm. Trở về được một thời gian

ngắn, Sylbie và tôi quay lại với nhau.”

“Anh đã ngủ với cô ta rồi.”
“Đúng vậy, một hai lần gì đó. Mấy tuần trước, bọn tôi có làm

chuyện đó. Nhưng nào phải do tôi.” Anh cau mày nhìn ly rượu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.