NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 205

Anh rất mừng là anh vừa nuốt xong nếu không anh đã bị sặc. “Thật

thế chứ?”

“Ừ. Sau khi cân nhắc nặng nhẹ, tôi quyết định ân ái với anh sẽ thỏa

mãn cả hai. Anh rất hấp dẫn và vui tính. Lại sạch sẽ. Anh hôn rất
tuyệt, đó không phải lúc nào cũng là chuẩn mực đánh giá tin cậy cho
các kỹ năng giường chiếu, nhưng thường như vậy. Nếu anh đồng ý,
chúng ta có thể kết thúc bữa tối, tôi sẽ cho anh xem nhà kính, sau đó
chúng ta có thể vào trong và ân ái. Tôi đã tránh thai, nhưng anh phải
dùng bao cao su.”

Anh gần như không nói được gì. “Một đề nghị, ái chà.”
“Anh không chấp thuận à?” Cô không nghĩ đó là một lời từ chối.

“Tôi nghĩ anh muốn tôi, về mặt thể xác. Không phải vậy sao?”

Anh đặt đĩa của mình xuống, đứng lên. Quên cả chuyện để tâm đến

những gì chú chó nghĩ - hoặc làm - Brooks kéo Abigail đứng lên,
mạnh tay kéo tuột cô sát vào anh.

Lần này thì không phải nụ hôn dịu dàng, cũng không phải sự thăm

dò. Lần này là sự bùng nổ, làm những “mảnh bom” đánh trúng toàn bộ
các giác quan của cô. Cô loạng choạng, mất thăng bằng. Cô phải bám
chặt lấy anh không sẽ ngã nhào.

“Khoan đã. Khoan đã.”
Có lẽ trong giọng nói của cô có sự run rẩy - hay tiếng gừ gừ cảnh

báo của chú chó - nhưng mặc dù không buông cô ra, anh vẫn dịu lại.

Ami. Ami.” Tay cô run bắn như chính giọng của cô khi cô khẽ đặt

tay lên má Brooks. Sau đó cô lại ra hiệu thêm bằng tay cho chú chó.
Ami, Bert. Gối đầu.”

Khi chú chó ngồi xuống, Abigail mới thở ra một tiếng run rẩy. “Nó

tưởng anh đang làm đau tôi.”

“Em đau à?”
“Không. Nhưng tôi muốn ngồi xuống.”
“Nhìn tôi này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.