NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 272

“Cảm ơn em. Anh sẽ gọi cho em. Anh phải rửa tay một chút trước

khi đi.” Anh cầm lấy tay cô, cúi xuống hôn cô. “Anh sẽ nhớ em đấy.”

Cô rất thích khi nghĩ anh sẽ nhớ cô - một chút thôi. Được ai đó nhớ

nhung là một trải nghiệm đầu tiên khác nữa trong đời cô.

Chú chó lon ton chạy lại khi Brooks đi vào trong, rồi đứng lên, thở

hổn hển, trái bóng ngậm trong miệng, mắt dán vào cửa.

“Anh ấy sẽ quay lại nếu còn kịp,” Abigail nói. “Không có anh ấy,

chúng ta cũng ổn mà. Phải biết tự lo cho mình chứ.”

Lúc ném trái bóng đi lần nữa, cô nghĩ cô sẽ làm món salad cho bữa

tối. Tự mình ăn món lasagna có vẻ quá cô đơn.

***

Khách sạn mang tên quán trọ Ozark tọa lạc trên một quả đồi thoai

thoải ngay trong phạm vi thị trấn. Tòa nhà kiểu Victoria bốn tầng này
được một tay bán rượu lậu rất thành đạt xây dựng từ những năm 1920
để làm trang viên. Vận hên của ông ta chấm dứt đột ngột chỉ vài ngày
trước khi lệnh cấm bán rượu lậu kết thúc, do bị một đối thủ dùng súng
trường Henry bắn gục lúc ông ta vừa rẽ trên hiên nhà với một tay
người Cuba và một ly rượu đế.

Bà góa phụ không bao giờ trở lại ngôi nhà ấy, và vài năm sau đó, nó

rơi vào tình trạng xuống cấp. Tay con trai cả, vốn rất mê chơi ngựa,
bán ngay khi anh ta được thừa kế tòa nhà.

Ông của Russ tự mình xây dựng và thiết kế lại, và mở làm khách

sạn vào mùa xuân năm 1948. Mặc dù không phất như diều vào thời
đó, nhưng nó vẫn khá ổn. Khi cộng đồng họa sĩ ra đời vào thập niên
1970 và 1980, nó xuất hiện trên rất nhiều bức vẽ, một trong số đó có
may mắn lọt vào mắt xanh của một nhà sưu tập giàu có ở New York.

Được bức tranh truyền cảm hứng, nhà sưu tập, cùng với một số bạn

bè và người quen của mình, bắt đầu biến khách sạn thành chốn ẩn náu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.