NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 293

“Tại sao?”
“Và anh thích câu hỏi tại sao đầy tò mò.” Anh kéo áo của cô lên và

cởi ra, nhìn vẻ ngạc nhiên - và, đúng, chỉ còn một chút lo lắng - ánh
lên trong mắt cô. “Anh thích thú được biết em không hình dung ra
việc này.” Hai bàn tay anh lướt dọc sườn cô ngược lên, đến hai bầu vú
của cô, rồi đi xuống. “Hành động và phản ứng, phải không? Anh thích
những phản ứng của em.”

Cô thừa nhận có tâm lý lo lắng. Dường như tâm lý ấy lan theo da

cô, phía bên dưới, co cụm lại ở bụng cô, siết chặt trái tim cô làm tăng
nhịp đập. Mọi thứ trong cơ thể cô đều có cảm giác êm ái, sau đó sắc
lạnh, buông chùng rồi rối bời.

Cô biết thích nghi thế nào đây.
“Chúng ta lên gác thôi.”
Cô cảm nhận được môi anh áp vào cổ cô, và những ngón tay anh

lần ngược phía sau lưng cô và lần mở móc khóa áo ngực của cô. “Anh
thích gian bếp của em.” Anh đổi chân, kiễng hẳn mũi giày lên. “Chỗ
đó ấm áp. Và hiệu quả. Anh thích cách cảm nhận của em dưới bàn tay
anh. Abigail.”

Cô chìm vào nụ hôn, hấp tấp, hổn hển khiến cô thấy chóng mặt và

yếu đuối. Sức cám dỗ. Mặc dù cô chưa bao giờ cho phép mình bị cám
dỗ - điều đó là không cần thiết - nhưng tâm trí của cô nhận ra cảm xúc
đó. Còn cơ thể cô hoàn toàn khuất phục.

Thèm khát cảm nhận da thịt anh, các cơ bắp của anh, xương của

anh, cô lùa hai bàn tay dưới áo sơ mi của anh, thấy rõ sự ấm áp, rắn
chắc, êm ái. Hơi thở của cô thêm hổn hển khi anh xốc cô lên, đặt cô
ngồi trên quầy bếp. Cảm giác bất ngờ còn chưa bộc lộ hết thì miệng
anh đã áp sát ngực cô.

Thật nóng bỏng, thật ướt át, thật mạnh mẽ, cô bật lên tiếng kêu đầy

khoái cảm. Lẽ ra chỉ lát nữa cô sẽ nghĩ đến trạng thái cực khoái lan
khắp cơ thể cả do bất ngờ lẫn cảm xúc. Nhưng lúc này điều đó đến với
cô lúc chưa kịp chuẩn bị, khiến cô run rẩy và không có khả năng tự vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.