NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 294

“Brooks.” Cô muốn nói với anh chờ đã, chờ cho tới khi cô vững

tâm, nhưng miệng anh đã lại áp vào miệng cô, cuốn cô đi thật nhanh,
thật sâu, nên cô chỉ biết run rẩy và chấp nhận.

Trước kia cô chưa bao giờ bị cuốn đi, anh nhận ra như vậy. Không

như thế này, khi cô hoàn toàn chịu thua, khi cô không thể tách một
phần nhỏ của mình ra để duy trì sự kiểm soát.

Và lạy Chúa, anh muốn cuốn cô đi, phá tan cái sự kiểm soát bẩm

sinh và hấp dẫn đó.

Anh kéo mạnh khóa kéo của cô xuống và, hơi nâng cô lên, kéo tuột

quần bò của cô ra. Không để cho cô có thời gian bình tĩnh lại, anh áp
miệng mình lên miệng cô lần nữa, nuốt chửng luôn sự phản kháng bản
năng của cô. Anh vuốt ve cô, chòng ghẹo và nhẹ nhàng. Cô đã nóng
rực, đã nhễ nhại, đã cân bằng lại. Anh muốn cô cuốn đi, duy trì cái
cảm giác đó cho tới khi nó chế ngự và lấn át tất cả.

Anh muốn nhìn thấy cô như vậy.
Không khí, đặc quánh và ngọt ngào, khiến cô cảm thấy ngất ngây

với từng hơi thở. Cảm giác đê mê anh mang đến cho cô thật trọn vẹn,
thật thuần túy, dường như cô kẹt cứng trong đó, lún sâu và chìm
nghỉm. Hàm răng anh cắn lấy đầu vú cô, mang cô đến một trạng thái
tinh tế ngấp nghé cảm giác đau khi anh đẩy cho sức nóng ấy lên cao
nữa.

Đến lúc cô nghĩ mình không thể chịu đựng được, không thể kiềm

chế được, mọi thứ như bung ra. Cô nghe rõ tiếng mình rên rỉ, thứ âm
thanh kéo dài trong cổ họng khi đầu cô gục mạnh trên vai anh.

Cô muốn quấn chặt lấy anh, thu mình trong lòng anh, nhưng anh đặt

cô nằm nghiêng, vắt đôi chân run rẩy của cô quanh eo anh. Và anh đưa
vào người cô.

Sự dụng chạm rất mới mẻ, khoái cảm rất mới mẻ. Mạnh mẽ, nhanh

và cuồng nhiệt. Cơn lũ đang trào dâng ào ạt biến thành ngọn sóng triều
dữ dội. Anh kéo cô xuyên qua nó, nhấn chìm cô trong nó, cho tới khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.