NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 342

“Em có mở cửa, nhưng không mời gã vào trong.” Cô quyết định thử

uống bia trực tiếp từ lon, giống như Brooks. “Anh có biết trợ lý của gã
mang theo súng không?”

“Có. Đừng bảo anh là tay đó rút súng dọa em đấy?”
“Ồ, không. Không, đừng nổi cáu vội anh.” Cô muốn an ủi anh

nhưng lại phản tác dụng. “Dĩ nhiên là hắn không làm vậy. Em chỉ
nhận ra hắn giấu súng sau lớp áo thôi, rồi điệu bộ của hắn lúc Bert
gầm gừ nữa.”

Brooks tợp một ngụm bia to. “Sao em không kể nốt đi.”
“Anh khó chịu rồi,” cô lầm bầm. “Lẽ ra em không nên nhắc đến.”
“Không, em nên nói chứ.”
“Cũng chẳng có gì quan trọng đâu, thật đấy. Gã nói gã đến để xin

lỗi, sau đó lật bài ngửa khi em từ chối mời vào nhà. Gã gọi những gì
xảy ra là hiểu nhầm, và ý nói rằng đó là do anh. Em lên lớp cho gã
chuyện đó, vì em là nhân chứng. Gã ngụ ý rằng em không hiểu vị thế
của gã trong cộng đồng, và rằng quan hệ giữa em với anh khiến việc
em ra làm nhân chứng sẽ bị nghi ngờ. Gã không nói y chang nhưng
đại ý là vậy. Anh có muốn em nói lại chính xác nội dung cuộc nói
chuyện không?”

“Không cần thiết. Ý chính là ổn rồi.”
“Ý chính. Được rồi. Gã khó chịu và cáu kỉnh khi em bảo gã biến.

Em còn cảnh cáo rằng nếu trợ lý của gã rút súng nhắm vào Bert, em sẽ
thả Bert để nó tước vũ khí của hắn rất nhanh chóng. Và nhắc cho cả
hai biết em cũng có súng.”

“Không thể tin được.”
“Đúng như vậy - rất rõ ràng. Có lẽ tốt nhất là cứ nói thẳng nói thật.

Tay Blake lặp lại rằng gã đến để xin lỗi, và nói thêm gã đến để đề xuất
đền bù. Số tiền là mười nghìn đô la nếu em chấp nhận và đồng ý rằng
những gì xảy ra chỉ là sự hiểu nhầm. Vụ đó làm em điên tiết.”

“Em bảo chúng ra về bao nhiêu lần?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.