NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 353

em nhìn nhận. Và trời đất ạ, em không muốn làm bác sĩ. Em muốn xin
vào FBI, làm việc trong bộ phận chống tội phạm mạng.”

“Anh hình dung được điều đó,” anh khẽ nói.
“Em tham gia các khóa học, tự học trên mạng. Nếu mẹ em biết

được... em không biết bà sẽ làm những gì.”

Cô dừng lại trước một địa điểm mà cô muốn bố trí một băng ghế

dài, và tự hỏi liệu giờ cô đã có lý do để mua một chiếc chưa. Giờ đây,
đã quá muộn để ngừng kể chuyện.

“Mẹ hứa với em về một mùa hè không phải học hành gì. Một

chuyến đi nghỉ, một tuần ở New York, rồi ra bãi biển. Bà đã hứa, và
điều đó giúp em vượt qua kỳ cuối cùng. Nhưng bà lại sắp xếp cho em
tham gia vào một trong những chương trình hè ở hiệp hội của bà.
Ngập đầu nghiên cứu, làm việc trong phòng thí nghiệm. Việc đó sẽ
làm đẹp hồ sơ của em, tăng thêm hạng cho em. Và em - lần đầu tiên
trong đời - thách thức bà.”

“Thời kỳ nổi loạn.”
“Có lẽ vậy, nhưng nó cũng mở đầu cho một chuỗi sự kiện kinh

khủng. Bà gói ghém hành lý. Bà sắp đảm nhận một nhiệm vụ khác, và
chủ trì một hội nghị. Bà sẽ lên đường một tuần liền. Và hai mẹ con em
tranh cãi. Không, không chính xác.” Tỏ ra bực bội với chính mình,
Abigail lắc đầu.

Những lúc như thế, sự chính xác là rất quan trọng.
“Bà không tranh cãi. Đơn giản đó là cách của bà, đương nhiên bà

đinh ninh em phải nghe lời. Bà kết luận cách hành xử, những đòi hỏi,
thái độ của em là điều hết sức bình thường. Em tin chắc bà có nhắn lại
mọi việc để em phải thực hiện. Và bà bỏ mặc em. Người làm bếp đã
được nghỉ phép hai tuần, cho nên còn lại một mình em trong nhà. Bà
đi mà không nói một lời trong khi em dỗi ở trong phòng. Em không
biết tại sao em lại sốc đến vậy khi bà ra đi kiểu như thế, nhưng đúng là
em đã cực kỳ sốc. Rồi em nổi cáu, và có lẽ là phấn khởi. Em lấy chìa
khóa xe của bà, và em lái tới khu mua sắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.