NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 388

Rèm đều kéo lên, anh nhận ra như vậy. Ở đây chẳng có gì để nhìn.

Anh vẩn vơ đi vòng về phía sau, chụp vài bức ảnh những chậu hoa
trong khi xem xét lối vào đằng sau.

Những ổ khóa rất tươm tất nhưng chẳng có gì đáng kể, anh cảm

thấy rất muốn thăm dò một chút bên trong. Anh cố gắng tránh việc đó,
nếu có thể.

Với tấm bản đồ thị trấn trên tay, một món quà của khách sạn, anh

thả bộ trên hè.

Và dừng lại, hoàn toàn bị cuốn hút và sững sờ trước ngôi nhà có

tranh tường. Anh kiểm tra địa chỉ, và khẳng định thực tế đó chính là
nơi ở của bố mẹ tay cảnh sát trưởng. Thông tin đã thu thập được cho
anh biết bà mẹ là một họa sĩ, còn ông bố là giáo viên trung học.

Anh nhận định người phụ nữ đầu đội chiếc khăn bảy sắc cầu vồng

hiện đang đứng trên giàn giáo trong bộ tạp dề đầy vết sơn chính là mẹ
của đối tượng.

Buộc vào chân giàn giáo là một chú cún nằm cuộn khoanh trong

bóng râm và ngủ tít.

Vừa như sở thích vừa cho công việc, Roland chụp vài bức ảnh, tiến

lại gần hơn. Khi anh đến ranh giới khoảnh sân, chú cún con choàng
tỉnh sủa ăng ẳng.

Và người phụ nữ nhìn xuống. Bà ấy hơi hất đầu. “Tôi giúp gì được

cậu?”

“Cháu xin lỗi vì làm gián đoạn. Cháu chỉ đang đi loanh quanh, và...

chỗ này thật tuyệt. Là bác vẽ toàn bộ đấy à?”

“Vâng. Cậu đang tham quan à?”
“Cháu có vài ngày ở lại thị trấn. Cháu là nhiếp ảnh gia, và cháu

đang dành vài tuần ở Ozark. Cháu muốn thực hiện một cuộc triển
lãm.”

“Anh sẽ không thiếu chủ đề ở quanh đây đâu. Được rồi, Plato, tao

đến đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.