NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 398

Anh ta lại dừng bước, lia cặp ống nhòm nhỏ gọn một lượt, xoay thật

chậm cho tới khi Abigail thấy dường như anh ta đang nhìn chòng chọc
thẳng vào một chiếc máy quay. Rồi anh ta lại tiếp tục, tiếp tục xoay
tròn.

Anh ta tháo mũ, vuốt sạch tóc trước khi móc ra một chai nước và

uống ừng ực. Thò tay vào túi, anh ta móc ra một chiếc la bàn, bước
một bước, vấp chân. Anh ta lần mò tìm chiếc la bàn, đánh rơi nó. Cô
nhìn thấy mồm anh ta cử động khi anh ta vớ được nó, nhặt vội nó lên
khỏi mặt đất.

Anh ta lắc nó, ngửa mặt lên nhìn trời, sau đó ngồi xuống đất, gục

đầu xuống gối.

Anh ta cứ nguyên như thế một lúc rồi mới đứng lên. Anh ta lau mặt,

rồi tiếp tục đi về phía căn nhà gỗ của cô.

Sau khi kiểm tra súng ống, Abigail dắt chó ra ngoài, đi vòng quanh.
Cô nghe rõ tiếng anh ta đến gần. Cách tiếp cận của anh ta không có

gì vụng trộm, cô nghĩ thầm, và anh ta đang lầm bầm với mình, hơi thở
nhanh, nặng nề. Từ bên hông nhà kính cô quan sát anh ta xuất hiện,
nghe thấy anh ta nói, rất rõ, “ơn Chúa,” rồi anh ta tiến thẳng về phía
cửa sau nhà cô.

Anh ta gõ cửa, lau mồ hôi trên mặt, chờ đợi. Anh ta lại gõ cửa,

mạnh hơn. “Xin chào! Có ai ở đó không? Làm ơn, phải có ai ở đó
chứ.”

Anh ta rời khỏi hiên, khum tay nhìn vào kính cửa sổ.
Và cô bước ra, chú chó ngay bên cạnh. “Anh muốn gì?”
Anh ta nhảy bật lên như thỏ, xoay phắt lại. “Ôi trời, cô làm tôi hết

hồn...” Đôi mắt anh ta mở to khi nhìn thấy khẩu súng, và hai tay anh ta
giơ thẳng lên trời. “Lạy Chúa, xin đừng bắn tôi. Tôi bị lạc. Tôi lạc
đường. Tôi chỉ đang tìm đường trở lại chỗ xe hơi của mình.”

“Anh đang làm gì trong rừng, trên đất của tôi vậy? Có thông báo rất

rõ ràng mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.