NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 449

“Em không ràng buộc mình đâu. Em rất rõ ràng đưa ra quan điểm

của mình về chuyện kết hôn, và...”

“Không, em rất rõ ràng cho anh biết quan điểm của mẹ em thôi.”
Rất cẩn thận, cô cầm chiếc khăn lên, lau tay mình. “Anh nói quá

đáng rồi.”

“Anh không nghĩ vậy, và anh không nói đến điều đó để làm em

buồn. Em đang đưa ra những thống kê và logic lạnh lùng. Đó là cách
của mẹ em.”

“Em là một nhà khoa học.”
“Đúng như vậy. Nhưng em cũng là một phụ nữ chu đáo, biết quan

tâm. Một người muốn có ánh trăng và hoa dại. Hãy cho anh biết cái
phần đó trong em muốn điều gì, cái phần đó trong em cảm thấy thế
nào, chứ không phải những gì mẹ em nhồi nhét vào đầu em.”

“Sao chuyện này với anh lại dễ dàng vậy?”
“Bởi vì em là người anh muốn. Bởi vì anh chẳng bao giờ cảm nhận

với bất kỳ ai những gì anh cảm nhận với em. Anh muốn được cả đời
bên em, Abigail. Anh muốn một mái nhà với em, một gia đình với em.
Anh muốn có con với em, nuôi nấng chúng cùng em. Nếu em thực sự
không muốn điều gì như vậy với anh, anh sẽ dành cho em những gì tốt
nhất anh có, và hy vọng em thay đổi suy nghĩ. Anh chỉ cần em nói với
anh em không muốn vậy.”

“Em muốn vậy! Nhưng em...”
“Nhưng sao?”
“Em không biết nữa! Làm sao người ta suy nghĩ được khi mà người

ta cảm thấy rất nhiều chứ?”

“Em có thể làm được. Em có bộ óc lớn đi kèm với một trái tim lớn.

Lấy anh nhé, Abigail.”

Anh ấy đúng, dĩ nhiên rồi. Cô có thể nghĩ được. Cô có thể nghĩ

được cuộc đời mình sẽ như thế nào nếu không có anh, và sẽ như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.