NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 450

nào nếu cô gạt bỏ những cảm xúc ấy và chỉ dựa vào cái logic lạnh
lùng.

“Em không thể viết tên thật của em lên giấy đăng ký kết hôn được.”
Anh nhướng mày. “Chà, nếu thế, hãy quên đi.”
Cô phì cười. “Em không muốn quên. Em muốn nói đồng ý.”
“Vậy hãy nói đồng ý.”
“Em đồng ý.” Cô nhắm mắt lại, cảm thấy quay cuồng với niềm vui

sướng. “Em đồng ý,” và choàng tay quanh người anh.

“Thế này mới đúng,” anh thì thầm, áp môi lên má cô. “Anh là người

đàn ông may mắn nhất trên đời.” Anh hôn lên môi cô, lên má bên kia
của cô. “Mẹ anh nói rằng phụ nữ khóc khi họ hạnh phúc bởi vì trong
họ ngập tràn cảm xúc nên họ muốn để nó trào ra, muốn chia sẻ nó. Và
những giọt nước mắt lan tỏa niềm hạnh phúc ấy.”

“Đúng như vậy. Em hy vọng món khoai tây rất ngon.”
Bật cười, anh tì trán mình vào trán cô. “Em đang nghĩ về món khoai

tây à? Lúc này à?”

“Bởi vì anh hỏi cưới em khi em đang chế biến món ăn. Nếu nó ngon

lành thì sẽ là một món rất đặc biệt. Chúng ta sẽ kể lại câu chuyện cho
con cái mình.”

“Nếu hỏng thì chúng ta cũng vẫn kể lại câu chuyện mà.”
“Nhưng chúng ta sẽ không được thưởng thức khoai tây ngon.”
“Chúa ơi, anh yêu em quá đi.” Anh siết chặt cô cho đến khi cô kêu

lên.

“Em chưa bao giờ tin mình có được thế này, bất kỳ điều gì, và giờ

em có được quá nhiều. Chúng ta sẽ tạo dựng cuộc sống cùng nhau,
xây dựng một gia đình. Chúng ta là bạn đời.” Cô lùi lại, nắm chặt tay
anh. “Và hơn nữa. Chúng ta sẽ hòa quyện cuộc sống của mình lại.
Thật tuyệt vời. Con người là những cá thể, với bản chất riêng của
mình, nhưng họ vẫn hợp lại và hoạt động như một sinh thể duy nhất.
Của anh, của em, nhưng thứ mạnh mẽ nhất lại là của chúng ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.