NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 45

Ilya hẩy vai. “Tôi thích không gian giản dị của tôi, nhưng không

sao. Chúng ta sẽ đến chỗ anh. Không thuốc nhé, Alexi.”

“Ôi trời ạ.”
“Không thuốc.” Ilya nghiêng vào, xỉa một ngón tay lên bàn. “Anh

phải duy trì mọi việc hợp pháp. Chúng ta chưa biết bọn nó, nhưng con
bé của tôi, theo tôi nghĩ, sẽ không chịu đâu. Nó nói nó muốn làm cho
FBI.”

“Cậu chơi anh rồi.”
“Không. Không thuốc, Alexi, hoặc tôi không đi - và anh không

được chơi gái.”

“Được rồi. Bọn nó quay lại kìa.”
“Đứng lên.” Ilya đá Alex dưới gầm bàn. “Phải làm như anh là một

người đàn ông lịch lãm.”

Gã đứng lên, chìa một tay ra đón Liz.
“Bọn em muốn ra khỏi đây,” Julie tuyên bố, vòng tay quanh người.

“Bọn em rất thích thăm nhà anh.”

“Vậy thì chúng ta sẽ làm như vậy. Chẳng có gì ngăn cản được một

bữa tiệc riêng tư.”

“Việc này với em ổn chứ?” Ilya thì thầm khi họ đi ra.
“Vâng. Julie rất muốn đi, mà bọn em đi cùng nhau, cho nên...”
“Không, anh không hỏi những gì Julie muốn. Anh hỏi em có muốn

hay không kìa.”

Cô nhìn gã, cảm nhận rõ một tiếng thở phào và tâm trạng náo nức.

Điều đó có ý nghĩa với anh ấy, những gì cô muốn. “Vâng. Em muốn đi
với anh.”

“Thế thì tốt.” Gã cầm lấy tay cô, áp lên ngực mình khi họ len qua

đám đông. “Anh muốn ở bên em. Và em có thể kể thêm cho anh nghe
về em. Anh muốn biết mọi thứ về em.”

“Julie nói đám con trai - à quên đám đàn ông - chỉ muốn nói về bản

thân họ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.