NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 47

nghển cổ nhìn nó mãi kể cả khi Alex đã phóng đi, trong khi Julie hát
theo tiếng nhạc trên xe.

Mọi việc không ổn nữa. Không có Ilya, cảm giác phấn khích giảm

dần, khiến mọi thứ trở nên nhạt nhẽo và u ám. Kết hợp với rượu, ngồi
ở ghế sau ô tô khiến cô thấy mệt. Nôn nao, và bỗng nhiên vô cùng mệt
mỏi, cô tựa đầu vào cửa sổ bên.

Họ không cần đến cô, Elizabeth nghĩ thầm. Cả Julie và Alex đều hát

và cười cợt. Anh ta lái xe quá nhanh, mỗi lần rẽ lại khiến ruột gan cô
muốn vọt ra. Cô sẽ không bị say. Ngay cả khi khắp người cô nóng
bừng bừng, cô vẫn cố bắt mình phải thở, chậm và đều. Cô sẽ không tự
làm bẽ mặt mình vì bị say ở ghế sau chiếc SUV của Alex.

Cô hạ bớt cửa kính xuống vài phân, để cho không khí ùa lên mặt.

Cô muốn nằm xuống, muốn ngủ. Chắc cô đã uống quá nhiều, và đây
lại là một phản ứng hóa học khác. Và không hề dễ chịu như một nụ
hôn.

Cô tập trung vào việc hít thở, vào không khí lùa qua mặt, vào những

căn nhà, chiếc xe, đường phố. Bất kỳ thứ gì trừ đầu óc và bụng dạ
đang quay cuồng của cô.

Khi anh ta cho xe vòng vào đường Lake Shore, cô nghĩ họ khá gần,

một cách tương đối, nhà cô ở công viên Lincoln. Nếu cô về được nhà,
cô có thể nằm nghỉ trong yên tĩnh, ngủ để quên cơn buồn nôn và cái
đầu quay cuồng. Nhưng khi Alex chạy đến một căn nhà hai tầng cũ, cô
nghĩ ít nhất cô cũng có thể ra khỏi xe, đứng trên mặt đất vững chãi.

“Khung cảnh rất tuyệt,” Alex nói khi cùng Julie ra khỏi xe. “Anh đã

nghĩ đến chuyện mua một phần đất còn lại chung

[7]

, nhưng anh thích

riêng tư. Có không gian rộng rãi để tiệc tùng ở đây, và không ai phàn
nàn chuyện nhạc nhẽo quá to.”

Julie loạng choạng, cười ha hả trong khi Alex tóm lấy cô ta và đưa

tay bóp mạnh mông cô.

Elizabeth lẽo đẽo theo sau như một kẻ thừa nôn nao khổ sở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.