NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 487

“Đáng đời hắn, phải không nào? Nhân tiện, bà Birdie Spitzer giáng

thêm đòn nữa, và không phải là tin đồn đâu nhé, tại sao lại vậy khi mà
bà ấy đang làm công ở đó, chắc các vị hỏi tôi vậy. Chính bà ấy nói với
tôi nhé. Tôi đoán việc này quá tế nhị không tiện nói rõ được. Bà ấy nói
có to tiếng, nhưng nhà đó thì lúc nào mà chả to tiếng, bắt đầu từ phía
Blake. Rồi bà vợ bỏ đi, và hắn chui vào phòng. Một lúc sau thì Birdie
đến gõ cửa, để hỏi xem hắn có muốn ăn tối không, và hắn gào lên,
quát bà ấy cút khỏi nhà hắn và đừng có trở lại nữa.”

“Blake đuổi Birdie à?” vẻ ngạc nhiên, Brooks nhướng mày. “Bà ấy

làm việc ở nhà đó hai mươi năm rồi cơ mà.”

“Hai mươi tư năm, bà ấy nói vậy, tính đến tháng Tám. Tôi đoán có

lý do khác khiến bà ấy mang câu chuyện tới quán ăn. Bà ấy không biết
liệu có tìm được việc hay không, không biết có muốn công việc đó
hay không, hắn có muốn bà ấy trở lại không, đại để thế.”

“Giờ gã một mình,” Abigail nói khẽ. “Tôi xin lỗi. Tôi không nên

ngắt lời.”

“Không sao, và cô nói đúng rồi đấy. Hắn một mình trong cái nhà

thênh thang đó trong khi con trai ngồi tù và vợ bỏ đi. Suy luận ra thì
tôi dám nói hắn ngồi và suy ngẫm về mọi chuyện, và đi đến kết luận lý
do tình cảnh của hắn đều do Brooks cả.”

“Đó là một kết luận thiếu chính xác dựa trên những tiêu chí sai

lầm,” cô nói. “Ý tôi là kết luận của Blake ấy, không phải của ông.”

“Vâng, thưa cô.” Lindy cười. “Nói không ngoa thì hắn đúng là loại

chết tiệt, nếu cô không ngại chuyện nói thẳng.”

“Không, không sao. Đúng, gã là loại chết tiệt.”
Brooks nhấp một ngụm cà phê, hướng về phía Ty. “Gã trả anh bao

nhiêu tiền để giết tôi, Ty?”

“Ôi, chà, lạy Chúa,” Abigail cố gắng, và đứng lên.
“Không sao đâu, cưng, Ty sẽ không làm hại ai cả. Phải không, Ty?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.