NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 488

“Không, sếp ạ. Không đâu, thưa cô. Tôi đến để kể với anh mà. Lần

này nói như thế là tốt nhất, cho nên tôi ở đây.”

“Kể tôi nghe có chuyện gì với Blake.”
“Vâng. Hắn gọi tôi đến đó, đến tận nhà. Tôi chưa bao giờ đến đó cả,

và chắc chắn là có chuyện rồi. Giống như từ trên trời rơi xuống vậy.
Tôi nghĩ có lẽ hắn có việc cho tôi làm, và tôi có thể làm được. Hắn
đưa tôi vào thẳng phòng làm việc của hắn, và ngồi xuống chiếc ghế da
to tướng. Hắn mời tôi uống. Tôi nói không, cảm ơn. Nhưng hắn cứ rót
ra, đặt xuống cạnh tôi. Đúng thứ tôi thích. Tôi có một điểm yếu mà,
Brooks.”

“Tôi biết rồi.”
“Nhưng tôi không uống một giọt từ khi anh bắt tôi, đó là sự thật,

không uống mãi cho tới tối nay. Tôi khá căng thẳng, lúc ngồi đó trong
căn nhà sang trọng. Hắn cứ nói mãi chuyện uống một ly không hại gì
cho tôi cả. Tôi là đàn ông cơ mà, phải không nào? Tôi không uống.”

“Được lắm, Ty.”
“Nhưng hắn cứ nói mãi, và nói đến chuyện hắn có việc, nhưng hắn

không thuê bọn thộn, và rồi tôi đã kể gì với ông nhỉ, Lindy?”

“Bọn thái giám. Bỏ mẹ - xin lỗi, nói thật quá.”
“Tôi đồng ý với ý kiến của ông,” Abigail bảo ông ấy, rồi nhìn Ty.

“Gã khai thác điểm yếu của anh cùng với bản lĩnh đàn ông, thêm cả
mong muốn tìm việc làm của anh nữa. Thật độc địa và quỷ quyệt.”

“Tôi điên lắm, nhưng thấy hắn nói kể ra cũng đúng. Chuyện anh cố

làm cho tôi cảm thấy mất mặt đàn ông, Brooks, và chuyện anh hạ nhục
tôi, và thiến - hắn nói anh thiến tôi, và điều đó khiến tôi rất khó chịu.
Điên tiết nữa. Mà cái ly Rebel Yell ở ngay đó. Tôi chỉ định uống một
ly thôi, chỉ để chứng minh tôi có thể làm được. Nhưng tôi lại thêm ly
nữa, và chắc một ly nữa sau đó.”

Mắt Ty ngấn nước, và khi anh ta cúi đầu, hai vai anh ta rung lên.
Abigail đứng lên, rời khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.