NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 512

nữa, cô nghĩ thầm, lúc xuân dần chuyển sang hè.

“Em đi làm bữa tối đây.”
“Em cần gì phải vậy. Chúng ta có thể lục đồ gì đó mà.”
“Em rất thích nấu nướng. Như một công việc thường lệ. Như mọi

ngày.”

Cô nhận thấy sự thấu hiểu lúc anh nhìn cô. “Mọi ngày. Nghe hay

đấy.”

Trong đầu cô, những người chưa từng biết mùi cuộc sống vất vưởng

sẽ không thể hiểu được đầy đủ điều đó quý giá như thế nào.

Cô thu thập những món mình cần, thấy vui khi anh vào ngồi bên

quầy bếp và nói chuyện với cô trong lúc cô nấu ăn. Cô thái cà chua và
húng, nghiền một ít tỏi, nạo một ít pho mát, cho thêm một ít tiêu xay
và rót dầu ô liu lên trên để ướp. Cô bắt đầu chuẩn bị một khay đồ
nguội khai vị.

“Em nghĩ chúng ta có thể tìm thêm một con chó nữa, một con cún,

làm bạn với Bert. Anh có thể đặt tên cho nó, vì em đã đặt tên cho Bert
rồi.”

“Hai con chó, hay đấy.” Anh ngẫm nghĩ. “Nó sẽ phải là Ernie.”
“Tại sao chứ?”
Anh nhón một quả ớt cay trên khay. “Bert và Ernie. Mấy con rối ấy?

Sesame Street.

“Ồ. Đó là chương trình phim trẻ em. Bert và Ernie là bạn?”
“Và có thể còn hơn thế, nhưng vì là chương trình phim trẻ em, nên

chúng ta sẽ cứ hiểu là bạn thôi.”

“Em đặt tên Bert theo Albert Einstein.”
“Anh hiểu mà.”
“Nó rất khôn.”
Máy tính của cô có tín hiệu.
“Thư đến đấy,” cô nói, và bước tới máy tính, cúi xuống và cho hiển

thị email. “Là Cosgrove. Hắn cắn câu rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.