NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 57

4

Cô chạy cuống cuồng, mắt mở to thẫn thờ, hơi thở thoát ra khỏi

phổi cô thành những tiếng hổn hển và nức nở. Cô không thể bật ra
tiếng kêu thét đang vít chặt lấy cổ họng. Bọn chúng có thể nghe thấy.
Nếu bọn chúng nghe thấy, nếu bọn chúng tóm được cô, chúng sẽ giết
cô. Giống như Julie.

Cô gắng kiềm chế bản năng để không chạy ra phố. Bọn chúng có

thể còn người, những kẻ giống như Ilya. Làm sao cô nhận biết được
chiếc xe hơi cô vẫy lại không phải là xe của bọn chúng. Làm sao cô
biết được nếu cô gõ cửa một nhà nào đó, lại không phải là một kẻ
trong số chúng ra mở?

Cô phải chạy, tránh được càng xa càng tốt. Cô phải ẩn náu.
Nếu gặp một hàng rào, cô sẽ trèo qua. Còn nếu có một bờ rào, cô sẽ

tìm cách vạch lối chui qua. Khi nền đất cào xước đôi chân trần của cô,
cô phải cố nén những tiếng kêu đau đớn. Cô tránh ánh trăng sáng, quờ
quạng như một con chuột chũi trong những chỗ tối tăm.

Một con chó sủa điên cuồng khi cô chạy băng qua một khoảnh sân.
Đừng để chúng nghe thấy, đừng để chúng tìm đến. Đừng nhìn lại.
Có gì đó cứa vào sườn cô. Trong khoảnh khắc hãi hùng khi cô lao

về phía trước, cô nghĩ mình đã bị bắn. Nhưng cô nằm trên mặt đất, co
hai gối lại, tiếng thở khò khè khiến họng cô đau rát.

Chuột rút, chỉ là chuột rút. Nhưng cùng với nó là một cơn buồn nôn

dữ dội. Chống hai tay vào đầu gối lên, cô ọe, nức nở, rồi lại ọe, vật vã
vì những đợt nôn khan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.