NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 81

Elizabeth dành ra hai tiếng với ông Pomeroy từ Văn phòng Biện lý

Hoa Kỳ. Cô phải kể lại toàn bộ một lượt, tất cả mọi việc của buổi tối
hôm ấy, nhưng lần này có những chỗ bị ngắt lời để làm rõ, khiến cô
phải kể lại, nhảy cóc, rồi lại vòng lại. Cùng đi với ông ấy còn ba người
nữa, tất cả đều mặc đồ đen. Một người trong số họ ghi chép, mặc dù
họ đã ghi âm lại cuộc phỏng vấn.

Các thanh tra Riley và Griffith cũng đến, cho nên có cảm giác căn

nhà rất nhỏ nhưng quá đông người.

Đến một lúc, Pomeroy ngả người trên ghế, nhíu mày. “Bây giờ,

Elizabeth, cháu thừa nhận cháu có uống một vài ly rượu. Là bao nhiêu
ly? Ba hay bốn? Hay hơn?”

“Hơn bốn ly một chút. Cháu không uống hết ly cuối cùng. Khi bọn

cháu tới nhà Alex, cháu uống một ít nước. Anh ta mời cháu một ly
nữa, nhưng cháu không thích. Cháu cảm thấy không khỏe.”

“Và còn bị say nữa. Sau khi cháu say, cháu thiếp ngủ ở hiên trời.

Cháu có hay uống rượu không?”

“Cháu không. Ý cháu nói là cháu đã từng uống một chút rượu vang,

vì mẹ cháu tin rằng cháu nên luyện khẩu vị thật tinh tế, nhưng cháu
chưa bao giờ uống rượu pha trước đó.”

“Vậy đó là trải nghiệm đầu tiên của cháu với loại rượu đó, và cháu

uống gần năm ly trong suốt buổi tối, bị say, ngủ - hoặc bất tỉnh - bên
ngoài. Nhưng cháu nói cháu có thể nhận diện những người vào nhà và
bắn Alexi Gurevich cùng Julie Masters phải không? Và ở khoảng cách
bao nhiêu nhỉ?”

“Khoảng ba mét. Nhưng cháu rất chắc chắn. Cháu nhìn thấy họ rất

rõ. Họ ở trong khu vực có ánh sáng.”

“Chẳng lẽ cháu không hề bị ảnh hưởng gì sau khi đã uống ngần ấy

rượu, sau khi đã trác táng đến mệt lử vậy à?”

Xấu hổ, cô đăm đăm nhìn hai tay mình nắm chặt để trên đùi. “Cháu

biết rõ thời gian phản ứng của cháu bị ảnh hưởng, và chắc chắn cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.