NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 10

“Phải.”
“Cũng giàu hình ảnh đấy.”
“Mẹ mày.”
Myron thở dài. Cùng lúc, cả cơ thể anh dường như vào cuộc. Anh khởi

động bằng một cú húc đầu thẳng vào mũi tên hộ pháp. Gã rít lên như con bọ
cánh cứng bị nghiền nát. Máu mũi túa ra.

“Thằng chó.”
Myron tóm lấy gáy của Hộ pháp làm đòn bẩy rồi thúc cùi chỏ vào đúng

yết hầu của gã, xém chút nữa làm gã tắc khí quản. Tiếng nghẹt đau đớn, đùng
đục. Rồi im lặng. Myron tiếp tục chặt tay vào gáy gã, ngay bên dưới phần sọ.

Gã hộ pháp trượt xuống đất như cát ẩm.
“Được rồi, đủ rồi đấy!”
Gã đội mũ phớt tiến lại gần hơn, rút súng ra gí vào ngực Myron.
“Lùi lại khỏi nó. Ngay!”
Myron nheo mắt nhìn y. “Cái này có thật là mũ phớt không?”
“Tao nói, lùi lại!”
“Được rồi, được rồi. Lùi thì lùi.”
“Mày không cần phải làm thế,” gã nhỏ con hơn nói, vẻ hờn giận như trẻ

ranh. “Nó chỉ làm việc của mình thôi.”

“Tuổi trẻ bồng bột,” Myron chua thêm. “Giờ tao thấy tệ rồi đây.”
“Chỉ, cần tránh xa Chaz Landreaux ra thôi, được chứ?”
“Không được. Bảo với O’Connor là tao bảo không được.”
“Này, người ta không thuê tao để nhận lời từ chối, Tao chỉ đưa tin thế

thôi.”

Không nói thêm lời nào, gã đội mũ phớt đỡ đồng nghiệp ngã chổng kềnh

đứng dậy. Hộ pháp loạng choạng đi tới chỗ để xe, một tay bưng mũi, tay kia
xoa xoa khí quản. Mũi gã bị vỡ nhưng cổ họng còn thảm hơn, nhất là khi
nuốt.

Chúng lên xe phóng vọt đi. Chúng không dừng lại thay lốp xe cho Myron.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.