NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 115

Đám tay sai của ông ghé thăm tôi trước,” Myron đáp trả. “Tôi chả dính

dáng gì đến chuyện đó cả.”

Myron nhìn y với ánh mắt hồ nghi sắc sảo nhất kiểu ‘thôi đi ông’. Phục vụ

mang đồ uống đến. Y tục tằn cầm ly martini lên như thể nó chứa thuốc giải
độc. Myron thì ngược lại, từ tốn nhấp từng ngụm Yoo-Hoo. Quý ông mọi nơi
mọi lúc.

“Nghe này, Myron,” O’Connor tiếp tục, “thế này nhé. Tôi đã ký hợp đồng

với Landreaux. Tôi đưa tiền trước cho nó. Tháng nào tôi cũng đưa nó tiền.
Tôi làm đúng phần mình trong giao kèo.”

“Ông ký hợp đồng bất hợp pháp với cậu ta,” anh độp lại.
“Tôi không phải kẻ đầu tiên làm việc đó,” y nói.
“Cũng chẳng phải kẻ cuối cùng. Ý ông là gì, Roy?”
“Nghe này, ông biết tôi. Ông biết cách làm việc của tôi.”
Myron gật đầu. “Ông là tên lừa đảo khốn kiếp.”
“Có thể tôi đã đe dọa thằng nhãi. Được thôi. Chuyện đó trước đây tôi đã

từng làm rồi. Nhưng chỉ thế thôi, Tôi chưa bao giờ thực sự làm hại ai cả.”

“Ừ hứ.”
“Tin đồn sẽ đến tai đám vận động viên. Tôi toi mất.”
“Thế thì nhục vãi.”
“Bolitar, ông làm thế không khiến mọi chuyện dễ dàng hơn đâu.”
“Tôi đâu có định thế.”
O’Connor lại vồ lấy đồ uống. Y uống cạn rồi ra hiệu cho phục vụ lấy thêm

ly nữa. “Tôi đã dính đến nhầm người,” y nói.

“Ý ông là gì?”
“Tôi thua bạc, nợ lớn lắm. Những khoản nợ tôi không trả nổi.”
“Thế nên chúng chiếm một phần công ty của ông à?”
Roy gật đầu. “Giờ chúng đang kiểm soát tôi. Bạn… bạn ông đêm qua…”

Máy dò phóng xạ Geiger có lẽ cũng đo được độ run trong giọng nói của y khi
nhắc đến tên Win. “Tôi muốn làm theo những gì anh ta bảo, nhưng tôi không
còn quyền lực nữa.”

Myron lại nhấp một ngụm Yoo-Hoo, hy vọng sô cô la không dính vào ria

mép. “Bạn tôi mà nghe thấy thế thì không hài lòng đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.