NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 134

Jake ngả người ra sau, vắt chân lên bàn. “Cậu từng đấu với con hai tôi.

Gerard. Đại học bang Michigan.”

“Vâng,” Myron đáp. “Cháu có nhớ anh ấy. Một anh chàng rất rắn. Quái

vật trên sân bóng. Chuyên gia phòng ngự.”

Jake hãnh diện gật đầu. “Chính nó. Không thể ném một cú ra hổn, nhưng

chắc chắn là cậu lúc nào cũng biết nó ở đó.”

“Một máy quét,” Myron thêm vào.
“Phải. Giờ nó là cảnh sát. Ở New York. Điều tra viên cấp hai. Cảnh sát

liêm chính.”

“Giống ông già của anh ấy.”
Jake mỉm cười. “Phải.”
“Cho cháu gửi lời hỏi thăm anh ấy nhé,” Myron nói. “À, mà thế này đi,

thúc cùi chỏ vào lồng ngực anh ấy hộ cháu. Cháu vẫn còn nợ anh ấy vài cú.”

Jake ngật đầu ra sau cười phá lên. “Đúng là Gerard. Khéo léo chưa bao giờ

là thế mạnh của nó.” Ông xì mũi vào miếng giẻ lau bát. “Nhưng tôi chắc là
cậu không đi cả quãng đường tới đây để nói chuyện bóng rổ.”

“Vâng, có lẽ vậy.”
‘ “Vậy sao cậu không cho tôi biết rõ đầu đuôi đi, Myron?”
“Vụ của Kathy Culver,” anh đáp. “Cháu đang điều tra vụ này. Tuyệt mật.”
“Tuyệt mật,” Jake nhướng mày lặp lại. “Từ đao to búa lớn quá, Myron.”
“Cháu có nghe băng hướng dẫn cải thiện bản thân trong xe mà.”
“Thế hả?” Jake lại xì mũi. Nghe như tiếng một con cừu đực gọi bạn tình.

“Vậy lý do cậu muốn tìm hiểu vụ này là gì… ngoại trừ việc cậu là đại diện
cho Christian Steele và cậu từng có quan hệ yêu đương với chị gái Kathy.”

Myron nói, “Chú nắm hết tình hình rồi đấy ạ.”
Ông cắn một miếng từ nửa chiếc sandwich còn lại trên bàn, mỉm cười.

“Con người vốn ưa nịnh lắm đấy.”

“Như chú nói, Christian Steele, cậu ấy là khách hàng. Cháu đang tìm cách

giúp cậu ấy.”

Jake săm soi anh, lại chờ đợi. Đây là một chiêu cũ xì. Giữ im lặng đủ lâu,

và rồi nhân chứng sẽ mở miệng nói rõ vấn đề. Myron không cắn câu.

Trọn một phút trôi qua, Jake lên tiếng, “Vậy để tôi nói thẳng nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.