NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 206

hại nghiêm trọng nào. Một cú đáp xuống gần mắt Myron. Hiển nhiên là anh
thấy hoa mày chóng mặt.

Rồi có tiếng quát, “Cái chó gì… Dừng lại ngay!”
Những cú đá ngừng ngay tức khắc.
“Tránh ra khỏi nó!”
Bốn thằng lùi lại. “Xin lỗi ông Ache.”
Myron lăn lưng. Cố một chút anh cũng ngồi dậy được. Herman Ache đứng

bên cánh cửa mở. “Sao không, Myron?”

Myron nhăn nhó. “Khỏe chưa từng thấy, Herman ạ.”
“Tôi không biết nói sao để chứng tỏ là tôi lấy làm tiếc như thế nào,”

Herman Ache nói. Rồi gườm gườm nhìn đám đàn em. “Nhưng có những kẻ
còn phải tiếc hơn đấy.”

Đám đàn em cúi mình lủi khỏi chỗ lão già. Myron suýt nữa đảo mắt. Tất

cả là một màn kịch. Thuộc hạ của Herman Ache không đánh người trong
hành lang của lão mà không được phép. Chỉ là dựng cảnh mà thôi. Giờ
Myron bị xem là nợ Herman, ngay cả trước khi cuộc thương lượng bắt đầu.
Chưa kể cơn đau này còn gây thêm phần sợ hãi khủng khiếp, món cocktail
trước cuộc thương lượng hoàn hảo.

Aaron đi dọc hành lang. Lão giúp Myron đứng dậy và còn nhún một bên

vai như thể muốn nói, ‘Nước cờ rẻ tiền thật, nhưng tôi biết làm gì đây?’

“Đi,” Herman ra hiệu. “Vào văn phòng tôi nói chuyện.”
Myron ngập ngừng bước vào văn phòng. Mấy năm nay anh chưa đến đây,

nhưng nó chẳng thay đổi gì mấy. Golf vẫn là chủ đề chính. Một bức tranh sân
golf nào đó của LeRoy Neiman treo trên bức tường chính. Hàng đống tranh
hoạt hình tác phẩm nghệ thuật ngớ ngẩn về các tay golf thuở xưa. Những bức
ảnh chụp sân golf từ trên không. Ở góc văn phòng là một màn hình rộng có
cảnh đường bóng lăn. Trước màn hình là điểm phát bóng. Người chơi đánh
quả bóng về phía màn hình. Máy tính sẽ tính toán xem bóng sẽ đáp xuống
đâu và thay đổi hình ảnh trên màn hình cho khớp. Rồi người chơi lại đánh
quả thứ hai. Thành phố vui vẻ.

“Văn phòng đẹp đấy,” Win nói.
Tiền cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.