NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 218

quyết của một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Anh nghĩ về Kathy Culver. Anh nghĩ về Adam Culver.
Anh nghĩ về Nancy Serat. Anh cố vẽ những đường thẳng ngắn, kết nối

chúng với nhau. Những đường thẳng này, bất quá cũng chỉ mong manh mà
thôi. Anh chắc chắn Fred Nickler, Ngài Tạp chí Con heo là một đường thẳng.
Bức ảnh tự nó không chui vào tờ Nhũ hoa được. Fred có vẻ quản lý công việc
rất chặt chẽ. Lão phải biết nhiều hơn những gì lão nói. Win đang đào sâu
hoàn cảnh của lão, xem có bới ra được gì không.

Nửa tiếng sau, Myron đến trường. Hôm nay lại là một ngày hoang vắng.

Trên sân không một mống người. Lác đác vài chiếc xe. Anh đỗ gần nhà
trưởng phòng rồi gỗ cửa. Madelaine (anh vẫn thích cái tên này) ra mở. Chị
mỉm cười khi nhìn thấy anh, vui mừng ra mặt, nghiêng nghiêng đầu. “Chào
anh Myron.”

“Chào chị.” Sự trở lại của Quý ông Dịu dàng.
Madelaine Gordon mặc bộ đồ tennis. Váy ngắn màu trắng.
Đôi chân tuyệt vời. Áo trắng. Anh để ý thấy áo của chị mỏng xuyên thấu.

Quan sát tinh tường, biểu hiện của một bậc thầy điều tra. Madelaine để ý thấy
anh đang để ý. Chị có vẻ như không ngại lắm.

“Tôi xin lỗi đã vô phép đến nhà,” Myron nói.
“Vô phép gi chứ,” chị nói. “Tôi chỉ định đi tắm thôi mà.”
Hừm. “Anh xã không có nhà hả chị?”
Chị khoanh tay dưới bầu ngực. “Mấy tiếng nữa anh ấy mới về,” chị nói.

“Anh nhận được tin nhắn của tôi chưa?”

Anh gật đầu.
“Mời anh vào nhà.”
Myron nói, “Bà Robinson, bà đang tìm cách quyến rũ tôi đấy à?”
“Xin lỗi?”
“Phim Cử nhân

*

.”

“Ồ.” Madelaine liếm môi. Miệng chị rất gọi cảm. Người ta cứ bỏ qua

miệng. Họ nói về mũi, cằm, mắt, xương gò má. Myron thì chú ý tới miệng.
“Có lẽ tôi thấy chạnh lòng đấy,” chị nói tiếp. “Ý tôi là, tôi đâu già hơn anh
đến thế, Myron.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.